Chương 708: Dịch Ký mới 4
“Sau này, nếu Tôn Tân phải học lúc quay phim nói khóc là khóc kiểu gì còn phải về đây ngồi ở Dịch Ký một lúc, thông qua cửa kính lớn nhìn màn biểu diễn của anh Gia Đống rồi!” Đột nhiên Lưu Gia Minh buông một lời đùa không hợp thời.
“Coi cái miệng cậu đi!” Phá hỏng bầu không khí tốt đẹp này.
Chú Cửu vỗ một cái vào gáy của Lưu Gia Minh, đánh cậu ta la lên oai oái. Trên thực tế chú Cửu nào có dùng sức gì đâu, đều là Lưu Gia Minh vì chọc cho anh Gia Đống cười mà cố tình ra vẻ đó thôi.
Dịch Gia Đống lau nước mắt, cầm bản thiết kế của em gái, ra sức gật đầu nói: “Tốt lắm, tốt lắm, cứ làm như vậy đi, sau này anh sẽ tìm Tần Tiểu Lỗi, bàn bạc xem tìm người giúp thế nào.”
“Được rồi, anh Gia Đống, em đói rồi.” Lưu Gia Minh xoa bụng mình.
Dịch Gia Di vội cười bảo: “Đi nấu ngay đây.”
“Vậy anh tuyệt đối đừng có trộm khóc đấy nhé, bằng không món chúng tôi ăn được sẽ mặn hết mất.” Lưu Gia Minh vẫn không bỏ qua cho Dịch Gia Đống như cũ.
"Ha ha, yên tâm, yên tâm.” Dịch Gia Đống lau mặt với vẻ ngại ngùng, vội chạy ra sau bếp.
Gary nhìn bóng lưng của anh Gia Đống, lén nói với Dịch Gia Di: “Bản thiết kế này của cô chỉ sợ sắp được anh cả Dịch dán lên, bảo tồn mãi mãi ấy chứ.”
“Có lý, chắc chắn sẽ làm thế.” Tam Phúc cũng gật đầu.
Vì thế mọi người lại cười, Dịch Gia Di ngồi giữa các đồng nghiệp, nụ cười cũng rất ngọt ngào.
…
Nhà thiết kế vừa rồi còn đứng ở cửa muốn chào hàng cho mình một chút lại mím môi, lặng lẽ ghi lại từ khóa của Dịch Gia Di, sau đó lặng lẽ rời khỏi cửa hàng.
Trong nhà người ta đã có người tài năng như vậy rồi, chút tiền này ông ta thật sự không kiếm được.
Hai người nhà thiết kế vừa đi, trong Dịch Ký chỉ còn lại thực khách, Dịch Gia Đống và Clara lại ra sau bếp, đi qua đi lại đến sảnh trước, bận đến quên trời quên đất.
Từ Thiếu Uy ngồi trong cùng của bàn tròn, nhìn mọi người nói chuyện trên trời dưới đất một cách hòa thuận vui vẻ.
Mỗi một thám tử tổ B giống như đều là người nhà của Dịch Ký, người này nói sơn trước đây dùng để trang trí nhà mình vẫn còn hai thùng, ngày mai sẽ mang qua đây. Người kia nói đợi lúc sửa nhà có thể gọi anh em bạn bè của mình tới đây giúp bốc gạch dọn rác. Ngay cả Wagner cũng nói mình quen một người bạn bán vật liệu xây dựng rất rẻ, có thể giúp lấy được loại hàng tốt nhất với cái giá rẻ nhất…
Anh ta mím môi rồi lặng lẽ bật ra một hơi.
Khi Lưu Gia Minh đột nhiên gọi đến tên anh ta, hẹn anh ta cùng mọi người tới đây giúp vào ngày nghỉ, anh ta cũng không hề do dự mà gật đầu.
Trong nháy mắt này, hình như anh ta đã hoàn toàn hòa nhập vào trong gia đình lớn này, dần dần trở thành “người anh em” đáng tin của bọn họ.
Khi lại cầm đũa lên, Từ Thiếu Uy nhìn thấy gương mặt mơ hồ của mình phản chiếu lên nước trà hình như đang cười.
…
Ngày nghỉ trời sáng mây trong, cũng là ngày mà anh Nhạc và madam Khưu về Hồng Kông.
Mọi người ngồi hai xe tới sân bay đón người, một chiếc xe là của chú Cửu, một chiếc còn lại thì lại là xe cảnh sát chuyên thuộc mà tổ B được tặng do Dịch Gia Di lái. Tài xế mới vừa thi được bằng lái lái xe không hề mất bình tĩnh, là loại tài xế mới rất dám lái đó không thể nghi ngờ gì.
Băng qua bến tàu, trên con đường tới sân bay vừa vặn bắt gặp hoạt động lập đàn tụng kinh ở nông thôn vùng ngoại ô bên cạnh sân bay.
Nghe chú Cửu nói bây giờ mấy năm thậm chí là mấy chục năm mới thấy được tập tục trong làng xưa một lần, mọi người đỗ xe lại bên đường, từ xe nhìn về bên đó một lúc.
Hoạt động lập đàn làm phép do một một nhóm đạo sĩ chủ trì, khẩn cầu bình an, giải nạn giải xui.
Chú Cửu ngậm que gỗ nhỏ, phổ cập khoa học cho mọi người về các hoạt động lập đàn làm phép ở Hương Giang còn có Thái Bình Thanh Tiếu một năm một lần ở Trường Châu, Chu Đại Tiên Tiếu lấy thần linh đặt tên cho ngày lễ, An Long Thanh Tiếu ở Vịnh Cao Lưu bảy năm một lần hoặc ba mươi năm một lần ở Tỉnh Lan Thụ…
Mọi người nghe chú Cửu lải nhải một lúc, lại nhìn sân lập đàn được trang trí bằng vải to màu đỏ và khung chữ đỏ, cùng đầu người lúc nhúc náo nhiệt, thấy thời gian cấp bách mới la lên: “Đi mau đi mau, còn nán lại cả chiều thì anh Nhạc với madam Khưu đều về nhà hết rồi mất.”