Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 709 - Chương 709 - Vụ Án Thi Thể Ngồi Tại Bến Tàu Số Ba 1

Chương 709 - Vụ án thi thể ngồi tại bến tàu số ba 1
Chương 709 - Vụ án thi thể ngồi tại bến tàu số ba 1

Chương 709: Vụ án thi thể ngồi tại bến tàu số ba 1

Vì thế lại lái xe vào đường chính, hai chân nhấn ga, thử đi nhanh hơn đến sân bay.

Cũng may vừa vặn kịp giờ máy bay hạ cánh, chưa bỏ lỡ hình ảnh nhìn thấy Phương Trấn Nhạc và Khưu Tố San kéo va ly bước ra khỏi cửa ra.

Lưu Gia Minh vội giơ bảng đón [Chào mừng Phương tiên sinh đẹp trai nhất Hồng Kông và quý cô Khưu đẹp nhất Hồng Kông về Hồng Kông] vừa vẫy vừa hô lên: “Ở đây! Ở đây!”

Dịch Gia Di thân là nữ giới duy nhất thì lại nhướng mày, đi lên tặng hai bó hoa tươi với vẻ mặt mừng rỡ khôn xiết.

Khưu Tố San ôm chầm lấy cô, cười bảo: “Oa, rất có thể diện nha!”

“Đương nhiên rồi!” Dịch Gia Di gật đầu, lại nói: “Tới thẳng Dịch Ký chứ? Anh cả tôi đã bày xong tiệc tẩy trần ở Dịch Ký rồi.”

“Đúng là có lộc ăn quá. Chúng tôi thật sự đói héo hết cả người ở hoang mạc thức ăn ngon rồi!” Khưu Tố San vừa cười ha ha đáp lời, vừa quay đầu tạm biệt các đồng nghiệp tổ khác cùng đồng hành. Nụ cười trên mặt chị ta thật sự quá rạng rỡ, rõ rành rành là đang khoe với những người khác: Nhìn đi! Cùng đi ra nước ngoài bồi dưỡng, sao các người không có cấp dưới tốt tới đón ở sân bay vậy?

Chị ta trở tay kéo Dịch Gia Di, lại hạnh phúc bảo: “Thật nhớ vịt quay, cua rang ở quê, còn có cả cua say rượu ở Dịch Ký nữa.”

Nhìn ra được một khắc madam Khưu về lại quê hương này thật sự rất hào hứng, rất vui vẻ.

“Đi mau đi, đi mau đi, đi ăn sơn hào hải vị của các cô đi!” Các đồng nghiệp phía sau cười ha ha, nhưng lại bị thực đơn mà Khưu Tố San báo ra làm cho thèm thuồng.

Một đám người cười hi hi ha ha rời khỏi cửa đón máy bay, cũng mang theo cả náo nhiệt đi.

Dịch Gia Di lén lút rời khỏi bên người Khưu Tố San, sáp đến bên cạnh Phương Trấn Nhạc, thấp giọng hỏi: “Hoa có thơm không?”

“Cô chọn sao?” Phương Trấn Nhạc nhướng mày.

“Đương nhiên rồi.” Dịch Gia Di gật đầu: “Mấy tên đàn ông thô kệch đó nào hiểu cách chọn hoa.”

“Trước đây khi cô chưa vào tổ, có một lần tôi phải nhận thưởng cảnh sát vinh dự mười tốt, đám tiểu tử thối đó rất vui, nói mọi người cũng được vẻ vang mới cùng nhau mua một bó hoa tươi tới tặng tôi. Khi ấy vừa vặn là mùa thu, hoa nở rất đẹp rất rực rỡ, nhưng cô đoán xem là hoa gì?” Phương Trấn Nhạc vừa đi vừa cúi đầu kể chuyện với cô.

“Là hoa gì vậy?” Dịch Gia Di tò mò, cô thật sự không hiểu về hoa cỏ cho lắm.

“Hoa cúc!” Bây giờ Phương Trấn Nhạc nhớ đến vẫn còn nghiến răng nghiến lợi: “Bị đội cảnh sát chê cười rất lâu… sau khi xuống sân khấu chỉ muốn đá vào mông bọn họ mỗi người một cước.”

“Ha ha ha…” Dịch Gia Di buồn cười, nghe qua rất giống chuyện mà đám người Lưu Gia Minh làm ra được.

Khóe môi của Phương Trấn Nhạc nhếch lên, nhét bó hoa tươi trong tay vào tay cô: “Tôi cầm không ra làm sao, cô cầm giúp tôi đi.”

“Được.” Dịch Gia Di ôm trong lòng, quay đầu lại hỏi: “Có phải tôi còn có thể cắm vào Dịch Ký hộ anh Nhạc không?”

“Oa, chị Thập Nhất tính toán hay thật, giành hoa tươi của anh Nhạc.” Lưu Gia Minh không quên quay đầu trêu chọc.

“Còn không phải tự tôi đưa qua hay sao, sao có thể tính là giành được?” Phương Trấn Nhạc lặp lại động tác đưa hoa tươi vừa rồi của mình, logic rõ ràng, phản bác dữ dội lại tiểu tử thối Lưu Gia Minh này.

Dịch Gia Di nhướng mày với vẻ đắc ý, người được anh Nhạc chiều nhất trong các thám tử tổ B vẫn là cô em xinh đẹp ngầu lòi như cô đây này.

Vali trong tay được Tam Phúc xách đi, hai tay rảnh rỗi của Phương Trấn Nhạc nhét vào túi quần, đi bên cạnh Dịch Gia Di, trong lòng thật sự cảm thấy rất thoải mái.

Quay đầu liếc mắt nhìn cô cảnh sát đã trưởng thành chớp mắt cái đã trở thành tổ trưởng, có thể độc lập phá án, hơn nữa còn được sir Hoàng khen ngợi là “biết cách dùng người” trong cuộc gọi vượt đại dương.

Khi ở riêng, mọi người cười hi hi ha ha lại vẫn cảm thấy như thường, cô giống như vẫn là đứa trẻ ngoan vừa mới vào tổ, biết giúp mọi người sắp xếp tốt tất cả và lặng lẽ học hỏi đó.

Thời gian hơn nửa năm này, rất nhiều thứ đã thay đổi, lại có một vài thứ dường như hoàn toàn chưa từng thay đổi.

Bình Luận (0)
Comment