Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 719 - Chương 719 - Cảm Giác Nghi Thức Trong Giết Hại 3

Chương 719 - Cảm giác nghi thức trong giết hại 3
Chương 719 - Cảm giác nghi thức trong giết hại 3

Chương 719: Cảm giác nghi thức trong giết hại 3

Cô còn nhớ anh Nhạc đã từng chia sẻ với cô trong điện thoại về hình dung của chuyên gia tâm lý học tội phạm nước Anh về vụ án, bây giờ, một điểm tổng kết “khán giả” này trùng hợp có thể trở thành cơ sở lý luận để cô giải thích về thông tin trong “dòng chảy hình ảnh.”

Trong “dòng chảy hình ảnh” hung thủ giết người, rất có ý tứ giết gà dọa khỉ, “con khỉ” vây quanh bên cạnh cũng không ít.

Lúc này các thám tử đi thu thập khẩu cung của nhân chứng đã phát hiện ra thi thể và người lao động gần đó cũng lần lượt trở về, theo phía sau Wagner và Dịch Gia Di nghiêm túc nghe hai người bàn về vụ án.

Lưu Gia Minh cầm quyển sổ ghi chép, học bộ dáng của Dịch Gia Di, cũng bắt đầu ghi chép.

Từ Thiếu Uy thấy Lưu Gia Minh hiếu học như vậy, lập tức cũng lấy sổ trong túi ra, ánh mắt liếc qua mấy người, tuy rằng hành động ghi chép này có hơi “ngoan quá” nhưng cuối cùng vẫn lấy quyển sổ nhỏ đã chuẩn bị sẵn từ trước ra, cầm trong lòng bàn tay, học theo bộ dáng của Lưu Gia Minh, cũng làm ghi chép theo.

“Ý cô là hung thủ có đồng bọn?” Wagner nhướn mày.

Dịch Gia Di nghiêm túc suy nghĩ một lúc, kiềm chế thôi thúc muốn nói thẳng ra chân tướng, lại cẩn thận đáp: “Nếu căn cứ theo miêu tả trong tâm lý học tội phạm về loại tình hình thế này để suy đoán có khả năng có đồng bọn, cũng có khả năng có một nạn nhân khác nữa.”

Chỉ cần có người khác ở đó sẽ có cơ hội phát triển thành nhân chứng tố cáo ngược đồng phạm.

Đây sẽ là một điểm đột phá quan trọng!

“Trong tâm lý học tội phạm từng nhắc đến kiểu giết hại này rồi sao?” Wagner quay đầu nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Dịch Gia Di.

Dịch Gia Di gật đầu, đáp một cách vô cùng thong thả: “Đúng vậy, chuyên gia trong ngành gọi đây là [giết hại có cảm giác nghi thức].”

Lấy nội dung trong sách ra giả bộ ngớ ngẩn để lừa đảo, một chiêu này cô cũng dùng quá quen rồi.

Trải qua màn tự mình công lược tâm lý suốt thời gian dài, bây giờ cô đã không còn vì thế mà cảm thấy chột dạ nữa, loại chuyện đối diện với Wagner này, cô thoạt nhìn chỉ sợ còn chân thành hơn cả anh ta!

Quả nhiên, Wagner đối diện với cô vài giây rồi nghiêm túc gật đầu, nói: “Bộ môn tâm lý học tội phạm này hữu dụng như vậy… nên cho toàn bộ thám tử học bồi dưỡng mới đúng.”

“Đúng vậy.” Dịch Gia Di gật đầu.

“?” Mấy người đi phía sau lập tức ngẩng đầu nhìn chằm chằm vào gáy Wagner và Dịch Gia Di: Sao đột nhiên lại thêm nhiệm vụ học tập cho bọn họ vậy?

Hơn nữa, nói cứ như chỉ cần học tâm lý học tội phạm thì đều có thể giống như Dịch Gia Di vậy.

Môn này ai đã từng học lúc còn ở trường cảnh sát hả?

Học thuộc lòng các điều khoản điều mục đó xong, anh thấy còn ai có thể nhìn thấy vụ án mà lập tức tìm được đáp án tương xứng chân chính thật sự từ trong các điểm kiếm thức mênh mông phong phú trong sách chưa?

Học kém cực điểm Lưu Gia Minh lại càng nhăn nhó mặt mày, trừng mắt nhìn gáy của giám sát Wagner, nói với vẻ khổ não: Thơ cổ tôi còn từng học thuộc đây, nhưng anh nói câu trên, anh xem tôi có thể tiếp được câu dưới không? Càng đừng nhắc đến có thể thật sự ứng dụng nội dung tâm lý học tội phạm vào trong vụ án thực tế… không thể xảy ra đâu!

“Tổng cộng cả người có bốn mươi chín vết thương do vật hình gậy dài đánh, rất có khả năng là một loại nghi thức nào đó, tương tự với trừng phạt, hành quyết…” Làm việc chung với mấy thám tử Dịch Gia Di này lâu rồi, Hứa Quân Hào cũng theo bản năng dùng lời nói mang hình thức suy luận.

Anh ta chợt tỉnh lại, vội vàng sửa lại câu từ, chỉ miêu tả chứ không suy luận nữa: “Vết máu có trên vai áo, mảnh vụn da của nạn nhân, vụn gỗ… đều đã giao cho các đồng nghiệp bên bộ phận giám định mang đi xét nghiệm.”

Hứa Quân Hào nghĩ đến trong một loạt hành động mà Dịch Gia Di đã làm trên bãi cát đó có động tác cầm gậy gỗ lau lên đầu vai của nạn nhân, rõ ràng cô đã dựa vào sự hiểu biết của mình đối với hành vi học để suy luận ra sau khi hung thủ dùng quải trượng sạch sẽ của mình đánh người muốn lau sạch đầu trượng.

Đây đại khái cũng là biểu hiện của hành vi “hung thủ là một người ngông cuồng” mà cô đã nói đi.

Nghĩ đến đây, Hứa Quân Hào quay đầu gật đầu với Dịch Gia Di.

Đang trong lúc bận rộn khám nghiệm tử thi, sir Hứa cũng chỉ biểu hiện với tổ trưởng Dịch một lần này mà thôi.

“Sau khi kiểm tra sâu hơn, phát hiện trong vết thương của nạn nhân không chỉ có vết cắt hướng vào trong mà còn có vết cắt hướng ra ngoài.”

Ngón tay của Hứa Quân Hào chỉ vào vết thương chí mạng của nạn nhân: “Nói cách khác, vũ khí mà hung thủ sử dụng cũng không dụng cụ cắt gọt như dao một lưỡi mà là hung khí đặc biệt có hai bên đều là lưỡi giống như kiếm.

Bình Luận (0)
Comment