Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 724 - Chương 724 - Cục Diện Dần Sáng Tỏ 2

Chương 724 - Cục diện dần sáng tỏ 2
Chương 724 - Cục diện dần sáng tỏ 2

Chương 724: Cục diện dần sáng tỏ 2

Còn lại chính là hồ sơ liên quan đến hung thủ mà tổ trưởng Dịch đã nói, chúng ta vẫn phải mở rộng vòng điều tra, sàng lọc lại người và chuyện bên cạnh nạn nhân lại một lần, sau khi tìm được nghi phạm lại căn cứ theo hồ sơ của tổ trưởng Dịch để sàng lọc thôi.”

“…” Chú Cửu cắn chặt môi, dựa theo giám sát Wagner nói thì bây giờ bọn họ nhìn như đã nắm giữ một vài điểm đáng nghi và manh mối, nhưng trên thực tế vẫn là ruồi bọ không đầu như cũ, cũng tương đương với không nắm giữ được manh mối hữu dụng gì.

Mở rộng vòng điều tra, nói ra thì dễ nhưng gán vào công việc mà bọn họ phải chấp hành vậy đó chính là một lượng công việc vô biên vô tận.

Hương Giang được công nhận là một thành phố có nhân khẩu tập trung lớn nhất, Du Ma Địa lại là một trong những khu có nhân khẩu tập trung lớn nhất ở Hương Giang.

Người quen biết bên cạnh nạn nhân tỏ rõ thái độ không phối hợp, bọn họ không có manh mối mang tính mục tiêu, không thể cạy được miệng của bất cứ ai, lẽ nào thật sự phải giống như ruồi bọ không đầu, cả ngày tìm kiếm một cách không có mục đích trong đám người hay sao?

Nếu nhạn nhân chỉ là một tay buôn nhỏ trong đội ngũ buôn ma túy, vì phạm vào một quy tắc nào đó trong nhóm đó mới dẫn đến việc bị giết, vậy cũng thôi đi.

Nhưng nếu nạn nhân có ảnh hưởng sâu hơn vậy muốn điều tra chắc chắn sẽ càng thêm khó khăn.

Ai cũng biết trong loại tổ chức này không có một ai sạch sẽ hết, mọi người bao che giấu diếm cho nhau, thám tử muốn điều tra cái gì cũng sẽ như gặp quỷ đả tường vậy.

Mấy tên lưu manh này đều xuất phát từ mục đích bảo vệ thân phận “tay buôn ma túy” của mình, tuyệt đối sẽ không phối hợp với phía cảnh sát, toàn là đám từ nhỏ đã lớn lên dưới mí mắt của cảnh sát, hiểu nhất phải quanh co lòng vòng với phía cảnh sát thế nào.

Chú Cửu thở dài một tiếng, sắc mặt của những thám tử khác cũng trở nên vô cùng khó coi.

Dịch Gia Di khoanh tay đứng bên cạnh, đột nhiên mở miệng nói: “Trước đây khi giám sát Phương Trấn Nhạc học bồi dưỡng ở nước Anh đã từng gặp được một vụ án, trong vụ án đó khi nạn nhân được phát hiện đã bị hung thủ đặc biệt bày thành tư thế ngồi quỳ.

Giám sát Wagner, chúng ta có thể mời giám sát Phương chia sẻ một chút với chúng ta về vụ án ở nước Anh này không? Có lẽ có thể tìm được vài điểm tương đồng giữa hai vụ án này, có thể làm tham khảo.”

Toàn bộ các thám tử đều ngẩng đầu, nhìn về phía Dịch Gia Di với ánh mắt sáng quắc.

Dịch Gia Di thì lại nhìn thẳng vào Wagner, thấp giọng nói tiếp: “Cho dù chỉ có một chút hy vọng, cho dù chỉ có thêm một chút manh mối.”

“…” Wagner mím môi, gật nhẹ đầu.

Prn rõ ràng chỉ mới rời đi có hơn một tháng mà thôi, khi về lại văn phòng tổ B lại giống như đã là chuyện của kiếp trước vậy.

Anh đứng ở cửa văn phòng, cố gắng chấp nhận sự thật nơi này đã không còn là văn phòng của mình nữa rồi.

Trên bàn chung bày vài vật linh tinh thay thế cho món ngon luôn đầy ắp vào mỗi buổi sáng và chiều.

Đại khái là gần đây công việc thật sự quá bận, hoa tươi trên bàn đã hơi héo, mùi thơm nhẹ cũng giảm đi. Người trước đây rất thích bớt thời gian để chăm sóc chúng, lúc này đang nhíu chặt mày, nhìn về phía anh với vẻ mặt khổ não.

Phương Trấn Nhạc cào mái tóc ngắn, gật đầu với Dịch Gia Di, sau đó quay đầu nhìn chằm chằm vào bảng trắng một lúc, lại đọc để làm quen với hồ sơ vụ án, lúc này ánh mắt mới dời về phía Wagner, thấp giọng nói: “Phán đoán ban đầu của phía cảnh sát London đối với ‘án hai mẹ con bị giết tại thị trấn nhỏ nước Anh” là không phải lần đầu giết người. Nhưng trong quá trình điều tra phá án sau đó, vì nghi ngờ hung thủ là viên cảnh sát đã nghỉ hưu hoặc là cách sát đã nghỉ việc cho nên phán định lại, cảm thấy tính khả năng của lần đầu giết người này cũng không thể loại trừ.

Chỉ có hung thủ là cảnh sát thì mới có khả năng làm “tốt” đến vậy vào lần đầu tiên giết người.

Nhưng với vụ án này, chúng ta vẫn có thể phán đoán bằng logic thông thường, khi một người giết một người khác có thể thực hiện quá trình trừng phạt một cách bình tĩnh như vậy, không hề luống cuống, hơn nữa còn quả quyết, vậy đáp án sẽ nghiêng về: Đây không phải lần đầu tiên hung thủ giết người.”

Dịch Gia Di gật đầu, bổ sung mấy chữ lên phía sau hung thủ trên bảng trắng: [Không phải lần đầu giết người].

Bình Luận (0)
Comment