Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 725 - Chương 725 - Cục Diện Dần Sáng Tỏ 3

Chương 725 - Cục diện dần sáng tỏ 3
Chương 725 - Cục diện dần sáng tỏ 3

Chương 725: Cục diện dần sáng tỏ 3

“Nếu là như vậy, chúng ta có thể…” Phương Trấn Nhạc nói rồi duỗi ngón trỏ, nhìn về phía những người khác.

“Tìm hung thủ tương tự như vậy trong các vụ án cũ, loại người thích dùng gậy gỗ đánh người khác để trừng phạt, hoặc là thích dùng hung khí đặc biệt thuôn dài mảnh để đả thương người.” Dịch Gia Di nói xong, lập tức quay lại gật đầu với Lưu Gia Minh.

“Yes, madam.” Lưu Gia Minh lập tức đáp lời, rời khỏi văn phòng đi kiểm tra các vụ án cũ.

Dịch Gia Di chợt cảm thấy mạch suy nghĩ được đánh mở, ánh mắt của cô nhìn theo Lưu Gia Minh rời đi, sau đó quay đầu lại nhìn về phía Phương Trấn Nhạc: “Vẫn còn một khả năng nữa, chính là hung thủ chưa từng bị bắt lần nào.”

Hai người đối diện vài giây, Phương Trấn Nhạc gật đầu: “Đúng vậy.”

Những người khác lại suy nghĩ một lúc mới thấp thoáng hiểu ra.

“Ý cậu là loại người… có quyền thế vẫn luôn có người khác gánh tội thay anh ta đó?” Wagner khoanh tay đứng bên tường, ánh mắt liếc qua liếc lại giữa Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di.

“Mấy năm nay vây quét các tổ chức xã hội đen ở Hương Giang rất có hiệu quả, nhưng cũng không phải nói Hương Giang đã hoàn toàn không còn kẻ ác. Người có quyền vẫn còn đó, chỉ là đã nghĩ đủ mọi cách che giấu bản thân, hoặc là thông qua một vài thủ đoạn để tẩy trắng.”

Phương Trấn Nhạc quay đầu nhìn về phía Dịch Gia Di: “Như vậy người có quyền thế rất nhiều, nhưng nếu đặt mục tiêu lên một đám người như thế, so với điều tra toàn bộ lưu manh ở Du Ma Địa vẫn coi như đã thu nhỏ phạm vi rồi.”

Chú Cửu ngồi thẳng người, chỉ cần không phải chạy đi điều tra toàn bộ tên lưu manh lăn lộn giang hồ một cách không có mục đích đã là chuyện tốt rồi!

Dịch Gia Di gật đầu, bổ sung thêm: “Căn cứ theo phân tích về hành vi của hung thủ, cũng có thể phán định ông ta là một người sở hữu quyền lực, muốn thông qua thủ đoạn như vậy để thể hiện quyền lực của mình.”

Phương Trấn Nhạc tiếp lời: “Hung thủ trong ‘án hai mẹ con bị giết tại thị trấn nhỏ nước Anh’ cùng với tuổi tác dần già đi, cảm thấy sức mạnh của mình đang suy yếu, cho nên ngay khi người mẹ đó từ chối ông ta, ông ta cảm thấy mình bị khiêu khích, bị mạo phạm, vì vậy lên kế hoạch giết chết người mẹ đáng thương đó.

Nhưng vẫn có sự khác biệt nhất định với ‘án thi thể quỳ’ mà tổ B đang điều tra hiện tại.

Sự khác biệt rõ ràng nhất chính là nạn nhân cũng không phải kẻ yếu như người mẹ đơn thân và đứa bé, mà là một người đàn ông tráng niên.

Nếu hung thủ chỉ muốn phô bày ‘quyền lực’ và ‘sức mạnh’ của mình thông qua việc giết người, vậy ông ta không cần thiết phải chọn một mục tiêu như vậy.”

“Nếu hung thủ chọn một nạn nhân không phù hợp với cái mác ‘kẻ yếu’ như thế, vậy nó chứng tỏ giữa nạn nhân và hung thủ có liên quan rất sâu, hung thủ giết chết Thu Tử là có lý do mang tính duy nhất.

Thông qua giết chết Thu Tử để thể hiện ‘quyền lực’ của mình chỉ là việc thuận thế mà thôi.”

Dịch Gia Di siết hai tay vào với nhau, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển.

Trong dòng chảy hình ảnh, hung thủ chú Nghiệp đã từng nhắc đến từ “ăn cây táo rào cây sung” cho nên… nạn nhân Thu Tử rốt cuộc đã làm ra chuyện ăn cây táo rào cây sung gì?

“Liệu có khả năng anh ta đã phát hiện ra tổ chức buôn bán ma túy cho nên mới bị diệt khẩu không?” Tam Phúc mở miệng hỏi dò.

Nếu phán đoán là người có quyền thế vậy có thể loại trừ trường hợp lưu manh giết người, cũng loại trừ luôn hành động cá nhân giết người không?

Dịch Gia Di lắc đầu, trước khi nạn nhân chết đã cầu xin hung thủ tha cho, toàn hô “chú Nghiệp, tôi không có.” Từ đó có thể phán đoán nạn nhân chắc chắn quen biết hung thủ, không có khả năng là tình cờ bắt gặp.

“Nếu chỉ là tình cờ phát hiện ra vậy cứ giết chết là xong, tại sao phải hao tâm tốn sức để lại nhiều vết thương trên gáy trái, gáy phải và trán như vậy?” Phương Trấn Nhạc quay đầu nhìn về phía Tam Phúc.

Dịch Gia Di lập tức phụ họa: “Mấy vết thương này quá giống phương pháp giết người có cảm giác nghi thức như ‘quất đánh’. Nếu không phải đồng bọn, thật sự có cần thiết phải giết người một cách phức tạp như vậy không?”

“Liệu có khả năng là một nghi thức tà giáo nào đó không?” Gary tiếp tục liên tưởng.

Phương Trấn Nhạc lắc đầu, cho dù phân tán suy luận thì chí ít cũng phải có hai manh mối khác nhau có thể cùng cho ra một kết luận mới được. Loại cách nói “nghi thức tà giáo” này không có bất cứ bằng chứng nào khác, khó tránh khỏi quá vô căn cứ. Ở giai đoạn đầu điều tra phá án vẫn đừng làm ra loại liên tưởng quá “bay xa” này thì tốt hơn.

“Giết gà dọa khỉ.” Đột nhiên chú Cửu mở miệng.

Bình Luận (0)
Comment