Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 726 - Chương 726 - Cục Diện Dần Sáng Tỏ 4

Chương 726 - Cục diện dần sáng tỏ 4
Chương 726 - Cục diện dần sáng tỏ 4

Chương 726: Cục diện dần sáng tỏ 4

Dịch Gia Di quay đầu nhìn về phía ông ta, ra sức gật đầu, đây chính là phản ứng đầu tiên sau khi cô nhìn thấy dòng chảy hình ảnh, tổng kết của chú Cửu là hoàn toàn đúng.

Phương Trấn Nhạc nhìn chú Cửu rồi lại nhìn Dịch Gia Di, đột nhiên hơi híp mắt lại, nhìn chằm chằm vào cô.

“Vậy bây giờ có thể suy đoán ra là tập thể gây án, kẻ hành hung chính là đại ca của tập thể này phải không?” Wagner mở miệng hỏi.

Ánh mắt của Dịch Gia Di dời qua phía Wagner trước, sau đó lại chuyển về phía Phương Trấn Nhạc, hai người đối diện tầm mắt ngắn ngủi rồi đồng thời gật đầu.

Wagner nhận lấy bút ghi bảng, viết lại bốn chữ [tập thể] và [đại ca] lên bảng trắng.

Phương Trấn Nhạc vẫn nhìn Dịch Gia Di với vẻ nghi ngờ, sau khi Wagner dừng bút, cuối cùng anh cũng mở miệng hỏi: “Có phải cô đã có một vài suy đoán rồi không?”

“…” Dịch Gia Di gật đầu, chuyện trong lòng cô hình như chỉ duy nhất không chạy thoát khỏi mắt của anh Nhạc.

“Nói ra nghe thử đi.” Phương Trấn Nhạc lùi lại một bước, cổ vũ.

Anh biết cô xưa nay ngựa thần lướt gió tung mây, bây giờ vẫn luôn ngậm miệng không nói chẳng qua là vì bây giờ cô đã thăng chức thành tổ trưởng, lo lắng nói ra quá nhiều suy đoán không chính xác sẽ quấy nhiễu bước đi của các thám tử.

Nhưng Phương Trấn Nhạc đã hợp tác với cô lâu như vậy rồi, anh tin tưởng “khả năng suy luận” của Dịch Gia Di, cũng có đủ năng lực chống lưng cho “trí tưởng tượng” của cô, cho nên anh hy vọng cô có thể nói ra hết toàn bộ những thứ mà mình nghĩ đến.

“Mới đầu khi chúng ta đối mặt với một vụ án, muốn tôn trọng sự thật vậy thì phải chấp nhận nó có khả năng tồn tại bất cứ khả năng nào.

Cho dù có rất nhiều manh mối và bằng chứng nhưng cũng không thể tùy tiện dựa theo một vài manh mối này để đưa ra suy luận không đủ tuyệt đối, tránh cho giẫm phải hiểu lầm.

Nhưng tôi đã đọc qua đủ nhiều hồ sơ vụ án, phát hiện ra phần lớn vụ án thật ra cũng không phức tạp đến vậy, thường thì những suy luận đơn giản hợp tình hợp lý nhất lại cách chân tướng gần nhất.

Căn cứ theo lý luận này để xét, từ quải trượng gỗ đả thương nạn nhân chắc hẳn có thể suy luận ra: Trưởng giả.”

Dịch Gia Di viết hai chữ “trượng gỗ” lên bảng trắng, vạch ra một đường thẳng rồi dùng sức viết hai chữ “trưởng giả” này.

Phương Trấn Nhạc hơi nhíu mày, anh lập tức hiểu ra, “trưởng giả” mà Dịch Gia Di nói không chỉ nói đến “người lớn tuổi cần phải chống gậy” mà đồng thời còn biểu đạt đến thân phận.

“Trưởng giả” tức là đại lão.

Hai người đối diện vài giây, Dịch Gia Di biết ngay Phương Trấn Nhạc đã hiểu được ý của cô.

Trong dòng chảy hình ảnh, tại hiện trường gây án đại khái có khoảng mười người, đó chắc chắn vẫn chưa phải toàn bộ “thuộc hạ” của hung thủ.

Một người như vậy cũng đáng được gọi là “đại lão” đi.

Một người giết người ngay trước mặt mọi người, từ đó chấn nhiếp những thuộc hạ khác, hành động như vậy tuyệt đối là hành động của đại ca “xã hội đen.”

Suy luận này của cô chắc hẳn không sai đâu.

Dịch Gia Di mím môi, quay đầu nhìn về phía Phương Trấn Nhạc.

Cô quả thật đã nhìn thấy rất nhiều thông tin, cũng quả thật đã nhìn thấy hung thủ, nhưng căn cứ theo thông tin nhìn thấy để suy ra thân phận của hung thủ đối với cô mà nói rõ ràng vẫn hơi to gan.

Cô vẫn biết quá ít về hung thủ.

Huống chi, thứ mà mình nhìn thấy hoàn toàn không phải toàn bộ gương mặt của hung thủ.

Trước khi gặp được hung thủ, biết được các thông tin cụ thể về tên và thân phận của ông ta, cô chỉ có thể cố hết sức miêu tả chính xác về người này, dẫn dắt các thám tử đồng tâm hiệp lực tìm được hung thủ.

Kiềm chế những băn khoăn như “lỡ như giải phóng ra một thông tin sai lệch thì sao?” “Lỡ như phán đoán của mình về hung thủ có sai sót thì sao?” này xuống, Dịch Gia Di cố lấy dũng khí, không sợ gánh vác trách nhiệm, cố hết sức tiếp tục miêu tả một cách chuẩn xác: “Dựa theo bằng chứng và manh mối hiện có, chúng ta có thể to gan suy đoán hung thủ chính là một vị trưởng giả có có địa vị không thấp.

Khi ông ta giết người có đủ bình tĩnh, hơn nữa cảm thấy mình sở hữu quyền lực giết người mà không cần đền tội…

Sau khi có được suy luận như vậy, chúng ta có thể suy ra, chí ít thì ở trong giới mà ông ta đang ở địa vị của ông ta chắc chắn không thấp. E rằng không chỉ là một đầu sỏ nhỏ thôi đâu. Ông ta chắc hẳn có máu mặt và có mạng lưới quyền lực khá rộng lớn.”

Wagner thuận theo mạch suy nghĩ này để nghĩ, đồng thời lại hỏi ngược lại trong đầu: “Có phải quá trình suy luận này quá thuận lợi rồi không? Trong này có lỗ hổng không? Có khả năng nào khác không?

Bình Luận (0)
Comment