Chương 731: Không cam lòng 1
Dịch Gia Di sẽ không buông tay, thẳng đến một khắc đưa được hung thủ vào tù mới thôi.
Cho dù rất nhiều người cảm thấy tổ B – CID đáng tin, nhưng tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức cũng sẽ không mạo hiểm như vậy.
Tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức không chỉ sẽ không đồng ý cho tổ B gia nhập mà còn càng ngăn cản tổ B điều tra sâu hơn về cái chết của Vương Tân Thu.
Có lẽ trong tương lai nhiệm vụ của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức sẽ thành công, hung thủ sẽ bị bắt cùng toàn bộ người trong đường dây “mua bán ma túy” này.
Tuy rằng vụ án Vương Tân Thu này bị gác lại, manh mối đứt đoạn, muốn khiến hung thủ nhận tội nặng đã giết chết Vương Tân Thu này cũng sẽ rất khó, nhưng… coi như minh oan cho anh ta đi.
Cũng có khả năng nhiệm vụ của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức thất bại, hung thủ giết chết Vương Tân Thu dẫn theo mấy tên đàn em trung thành, sau khi kiếm đủ một khoản tiền sẽ chạy trốn khỏi Hương Giang, trốn đến mười năm, hai mươi năm rồi lại trở về, hoặc là dứt khoát ở luôn nước ngoài, hoặc là sinh sống và dưỡng lão ở tỉnh khác, không còn về quê hương nữa.
Vậy cho dù là vụ án này của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức hay là vụ án cái chết của Vương Tân Thu này đều không còn được điều tra tiếp nữa.
Nhưng cho dù kết quả thế nào, đối với tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức mà nói, tất cả đều chỉ có thể nhượng bộ vì “nhiệm vụ trước mắt và kế hoạch ban đầu.”
Bắt đầu từ một khắc Vương Tân Thu chết đó đã trở thành đồ bỏ, phía cảnh sát không có khả năng, cũng không thể tốn thêm sức lực vào một thứ đồ bỏ như vậy nữa.
Dịch Gia Di mím môi thành đường thẳng, đôi mày cũng xoắn thành dây thừng.
Trong đầu không ngừng hiện lên hình ảnh của Vương Tân Thu trước khi chết, vượt qua thời không và sinh tử, cô và Vương Tân Thu nhìn nhau…
Cô không cam lòng!
…
Sau lập đông, Hương Giang cũng giảm nhiệt độ.
Môi trường ẩm ướt mười chín độ cũng miễn cưỡng coi như thích hợp, về mặt cảm giác lại lạnh lẽo bức người.
Wagner phối hợp với Dịch Gia Di sắp xếp cho mọi người ra ngoài chấp hành nhiệm vụ xong, sau đó Phương Trấn Nhạc cũng đứng dậy tạm biệt.
Trùng hợp đúng lúc này, Lưu Gia Minh trở về làm báo cáo mang tính giai đoạn, không hề kiêng dè Phương Trấn Nhạc mà nói thẳng: “Trong hồ sơ không có vụ án cũ nào về người bị đả thương bằng gậy gỗ, tôi đoán hoặc là vụ án này quá nhỏ, không kinh động đến cảnh sát, hoặc chính là xung đột nội bộ của bọn họ rồi giải quyết nội bộ luôn, không ai vì đại ca của mình đánh mình một trận mà báo cảnh sát cả.”
Trừ phi người này không muốn tiếp tục lăn lộn nữa, bằng không cho dù bị gậy đánh rất nghiêm trọng, chắc chắn cũng sẽ tự mình chữa trị.
“Đổi một phương án điều tra khác đi.” Dịch Gia Di xốc lại tinh thần, nghĩ ngợi một chút rồi dặn dò: “Anh dẫn theo vài cảnh sát mặc quân trang đi điều tra phòng khám ngầm ở Du Ma Địa, tra tìm bệnh án chữa trị vết thương của người bị gậy đánh hoặc là vũ khí dài mảnh tấn công tạo thành.”
“Yes, madam.” Lưu Gia Minh lập tức đáp lời.
Wagner vẫn còn đang nghĩ ngợi về báo cáo của Lưu Gia Minh nâng mắt nhìn về phía Dịch Gia Di, gật đầu tán đồng.
Chẳng trách lại có nhiều người khen ngợi và tán đồng về cô như vậy, tuy rằng tuổi còn trẻ, kinh nghiệm không phong phú đến vậy nhưng đầu óc phản ứng quá nhanh.
Lưu Gia Minh vừa câu trước nói ra tình hình vụ án cũ, ngay sau đó cô đã nghĩ đến phương án điều tra mới rồi.
Thân là một vị tổ trưởng mới, cô có năng lực chỉ đạo nhất định, cũng có mạch suy nghĩ phá án khá nhạy bén.
Khi Lưu Gia Minh quay người đi ra khỏi văn phòng đột nhiên lại nghĩ đến một chuyện, quay đầu nói với Dịch Gia Di: “Đúng rồi, chị Thập Nhất, tuy trong các vụ án cũ không có người nào phù hợp với tình trạng thương tích của nạn nhân Thu Tử, nhưng trong một vụ ẩu đả đầu năm nay lại có một thông tin thu hút sự chú ý của tôi.”
“Là gì vậy?” Dịch Gia Di lập tức nhướng mày.
“Khi pháp y giám định tình hình vết thương cho đôi bên ẩu đả, phát hiện ra trên bả vai trái và phải của một tên lưu manh có một vết thương do vũ khí sắc bén gây ra.” Lưu Gia Minh gãi đầu: “Vì vết thương này là vết thương cũ, không phải để lại từ vụ ẩu đả khi đó cho nên trong hồ sơ chỉ miêu tả đúng một câu, cũng không kiểm tra sâu hơn đó có phải do vũ khí dài hai lưỡi để lại hay không. Nhưng qua mô tả về vết thương đối xứng này… tôi cảm thấy liệu có khả năng giống với nạn nhân trong vụ án thi thể quỳ hay không? Dù sao thì nạn nhân Thu Tử trong vụ án thi thể quỳ không phải cũng có vết tích bị đánh đập ở vị trí đối xứng hai bên gáy trái và gáy phải như vậy hay sao?”