Chương 739: Hai bên đều có phát hiện mới 2
Vừa rồi ở trên đường cũng không cảm thấy gì, lúc này đã chọn món xong ngồi yên tĩnh mới cảm thấy trong lục phủ ngũ tạng giống như có mười nghìn người tí hon đang làm loạn, đói đến mức bụng đánh nhau rột rột.
Đợi rồi lại đợi, cuối cùng cũng có thức ăn, thịt má heo chiên thơm phức phả vào mũi, nóng hôi hổi còn nổi bong bóng dầu xèo xèo.
Dịch Gia Di sớm đã cầm đũa trong tay lập tức xông pha chiến đấu, “Trư Bát Giới ăn nhân sâm quả” mới là cách ăn chân chính khi ăn bữa khuya, tuy rằng ăn quá nhanh sẽ bị cười nhạo nhưng thật sự rất sảng khoái thoải mái.
Quá đã đời!
Toàn bộ thịt má heo và gà rán kiểu Đài Loan vào bụng hết, Dịch Gia Di mới cảm thấy không còn đói nữa.
Lúc này cuối cùng cũng chịu ngẩng đầu, nhàn nhã quan sát người đi đường băng qua với cách ăn mặc lạ lùng, lại ngẩng đầu nhìn bầu trời bị mái hiên của các tòa nhà và ban công cắt thành những khối vuông vức.
Không biết anh Nhạc liệu có tìm được người chỉ điểm biết chú Nghiệp kia không, cắn vỡ lớp vỏ bên ngoài giòn rụm của gà rán, Dịch Gia Di vừa thưởng thức thịt gà tươi mềm mọng nước bên trong vừa nhớ thương công việc.
…
Sau khi rời khỏi cục cảnh sát, Phương Trấn Nhạc lang thang đi lại giữa Du Ma Địa và khu vực Thâm Thủy Phụ.
Những nơi mà người nhàn rỗi thường hay lui tới như gần quán mạt chược, phố ăn vặt, xóm làng chơi ở hẻm sau đều để lại bước chân của cảnh sát Phương. Anh đi bộ băng qua các con phố lớn ngõ nhỏ, tập trung tìm kiếm gương mặt quen thuộc.
Thẳng đến khi trời đã hoàn toàn tối đen, toàn bộ đèn neon và đèn ống cong đều được thắp sáng, khắp các phố phường đều hiện ra cảnh tượng phồn hoa và huyên náo mà ban ngày chưa từng có thì Phương Trấn Nhạc mới tìm được Hướng Tiểu Vinh đã từng có vết thương cũ đối xứng do dao tạo ra, được ghi lại trong hồ sơ cũ mà Lưu Gia Minh đã phát hiện ra trên phố đi bộ ở Thâm Thủy Phụ.
Hướng Tiểu Vinh đang ngồi một mình gọi một đĩa đậu phộng, vừa ăn lòng gà nướng vừa uống ít rượu hưởng thụ đời người, lúc ngẩng đầu lên đột nhiên nhìn thấy Phương Trấn Nhạc, anh ta theo bản năng nhấc mông lên định chạy.
Bất cứ ai cũng biết các cảnh sát là người không có việc không lên điện Tam Bảo, cảnh sát Phương tìm tới chắc chắn không phải chuyện tốt.
Nhưng cứ cố tình tốc độ của Phương Trấn Nhạc nhanh hơn của anh ta, chỉ vài bước đã vượt đến trước mặt anh ta, ngay khi anh ta đứng dậy định nhấc chân rời đi thì lòng bàn tay của Phương Trấn Nhạc đã ấn lên bả vai anh ta, hơi dùng sức đã ấn được anh ta ngồi xuống cái ghế nhỏ.
Tay vẫn ấn lên vai Hướng Tiểu Vinh, Phương Trấn Nhạc thuận thế ngồi xuống bên cạnh đối phương, một tay khác giơ lên gọi chủ quán tới, quen đường quen lối chọn một bàn “Mãn Hán toàn tịch.”
Cơm nắm chiên cho hai người, hai phần thịt gà xay nhuyễn chấm lòng đỏ trứng gà sống, hai phần cánh gà rút xương, ớt xanh nướng và rau, đậu bắp nướng, đậu cô ve nướng cũng không thể thiếu, lại thêm nửa chai bia Blue Girl, chọn món xong, Phương Trấn Nhạc quay đầu đối diện với Hướng Tiểu Vinh, nói với vẻ ngang ngược: “Ăn trước đi, hôm nay cứ thoải mái ăn cho thật đã.”
“Thưa sir… có chuyện gì vậy?” Hướng Tiểu Vinh cũng không muốn để người khác nhìn thấy mình ăn cơm chung với cớm, anh ta quan sát xung quanh với vẻ lấm la lấm lét, thấp giọng cười khổ ha ha và hỏi.
Theo cách chọn món này của Phương Trấn Nhạc, trong lòng Hướng Tiểu Vinh chỉ toàn là sự thấp thỏm, chuyện phải lớn cỡ nào đây? Tiêu pha như vậy…
Phương Trấn Nhạc lại không vội mở miệng, trước bốc hai hạt từ trong đĩa đậu phộng mà đối phương đã chọn từ trước, vừa nhai vừa ra hiệu cho đối phương tiếp tục ăn uống, không cần để ý.
Trên bàn lần lượt được các món ăn khác nhau lấp đầy, hai người vừa ăn vừa uống, vài vị thơm ngon vào bụng, vài chén rượu vàng qua cổ họng, gương mặt vốn căng thẳng và cảnh giác của Hướng Tiểu Vinh bắt đầu hiện ra màu đỏ mất tự nhiên, người cũng lâng lâng, tâm trạng cũng dâng trào, thậm chí còn giơ cánh tay định khoác vai bá cổ, xưng huynh gọi đệ với Phương Trấn Nhạc.
Phương Trấn Nhạc cũng không làm mất mặt mũi của anh ta, vẫn luôn mỉm cười chọn thịt, chọn rượu, thẳng đến khi rượu qua sáu tuần, ánh mắt của Hướng Tiểu Vinh đã bắt đầu dại ra thì Phương Trấn Nhạc mới thanh toán, đứng dậy kéo anh ta ra sau hẻm, vòng đông quành tây tìm được xe Jeep của mình.
Trong nháy mắt kéo Hướng Tiểu Vinh lên xe, cảnh sát Phương cháy nhà ra mặt chuột, lộ ra răng nanh của mình.
Trong “không gian thẩm vấn” chật hẹp này, Hướng Tiểu Vinh đã hoàn toàn lọt vào bình, không còn đường chạy thoát nữa.