Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 750 - Chương 750 - Trưởng Thành Rất Nhanh

Chương 750 - Trưởng thành rất nhanh
Chương 750 - Trưởng thành rất nhanh

Chương 750: Trưởng thành rất nhanh

Tất cả đều nằm trong dự đoán của chị Thập Nhất!

Cho dù là khi mặt đối mặt phỏng vấn, rất nhiều người đều không thừa nhận mình có quan hệ rất thân với Vương Tân Thu, thậm chí một hỏi ba không biết, nhưng mấy manh mối này mới không lừa người, là bằng chứng đáng tin hơn.

“Tiếp đó, tôi lại từ trong hơn hai mươi vụ án lớn nhỏ có liên quan đến mười hai người này, kéo ra được bốn mươi chín người khác, rà qua mối quan hệ của bọn họ, bỏ đi chín tên lưu manh không liên quan ngày thường chỉ theo trộm gà bắt chó, có thể xác định được ba mươi mốt người này, Vương Tân Thu và Hướng Tiểu Vinh cùng một nhóm, có khả năng đều là cấp dưới lâu la của hung thủ.

Danh sách và thông tin lý lịch của ba mươi mốt người này đều ở đây cả.”

Lưu Gia Minh nói xong, vỗ lên hồ sơ trong tay mình.

Dương Tông Lễ mím môi, ánh mắt từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm vào văn kiện trong tay Lưu Gia Minh.

Nếu vị thám tử Lưu Gia Minh này nói thật, vậy đối với tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức mà nói, ba mươi mốt người này chính là một danh sách bắt giữ không hoàn chỉnh trong nhiệm vụ trọng đại lần này.

Khi Dịch Gia Di khoanh tay nghe Lưu Gia Minh báo cáo, ánh mắt vẫn luôn nhìn chăm chú vào Dương Tông Lễ.

Ngay khi Lưu Gia Minh lấy danh sách ba mươi mốt người này ra và lần lượt đọc tên, Dịch Gia Di chú ý thấy lúc Dương Tông Lễ nghe được mấy cái tên trong số đó, vẻ mặt lại thay đổi cực nhỏ.

Căn cứ theo nghiên cứu về tâm lý học trong khoảng thời gian này của cô, cô có thể xác định mấy người này chắc chắn nằm trong danh sách chú ý trọng điểm của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức.

Đợi Lưu Gia Minh nói xong, cô mới lặng lẽ lấy sổ ghi chép của mình ra, ghi lại tên của mấy tên lưu manh này lên sổ, cũng im hơi lặng tiếng nhét quyển sổ vào lại túi quân siêu to.

Dương Tông Lễ cũng không biết mình đã bị Dịch Gia Di nhìn thấu, trong đầu anh ta vẫn đang nghĩ đến manh mối mà Lưu Gia Minh cung cấp, cân nhắc đến cho dù cuối cùng có phải ngăn cản tổ B tiếp tục điều tra vụ án thi thể quỳ thì cũng phải nghĩ cách điều được bản danh sách này qua đó.

Dịch Gia Di vỗ tay, động tác này thu hút ánh mắt của Phương Trấn Nhạc.

Nữ cảnh sát Hương Giang này trưởng thành rất nhanh, tuy rằng không khống chế cục diện một cách giống trống khua chiêng, nhưng trong lúc nói vài câu và làm vài động tác nhỏ vẫn có thể kiểm soát cục diện trong lòng bàn tay, khiến cho Dương Tông Lễ hoàn toàn không vội rời đi.

Điều càng khiến cho tâm trạng của anh lâng lâng là một vài thói quen nhỏ và phương pháp nhỏ mà Dịch Gia Di bất tri bất giác thể hiện ra trong lúc làm việc, ví dụ như “dùng tay vỗ để thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, cũng thúc đẩy tiến độ cuộc họp” là thói quen của anh.

Ngay khi khóe môi của Phương Trấn Nhạc nhếch lên một nụ cười khó hiểu, những người khác cũng dời ánh mắt từ người Lưu Gia Minh về phía Dịch Gia Di.

“Anh Tam Phúc.” Cô lập tức chỉ tay về phía Đàm Tam Phúc cũng cầm một xấp văn kiện rất dày.

Tam Phúc tỏ ra chững chạc hơn Lưu Gia Minh rất nhiều, anh ta không khoe khoang thành quả của mình với đám người Dương Tông Lễ mà chỉ nhìn về phía Dịch Gia Di, thản nhiên giống như cuộc họp thảo luận về mỗi một vụ án thông thường ở tổ B.

Tuy rằng thái độ này của anh ta qua loa và bình thường, nhưng dáng vẻ bỏ qua người khác đó theo quan điểm của các đồng nghiệp ở tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức cũng đã đủ ngạo mạn rồi.

Chỉ nghe thấy Tam Phúc bình tĩnh tường thuật: “Trong hồ sơ về hung thủ của chị Thập Nhất có nhắc đến hung thủ khao khát thể hiện ‘quyền lực’ của mình, ông ta sẽ cần có khán giả khi đang giết người. Tạm thời không có cách nào phát hiện ra nạn nhân khác, vậy suy đoán khán giả có khả năng tồn tại với thân phận là đồng lõa. Một mặt khác, thủ pháp giết người của hung thủ đại diện cho ý nghĩa biểu diễn, thể hiện, giết gà dọa khỉ, cũng chứng minh suy luận của chị Thập Nhất.

Căn cứ theo những suy đoán này, chúng ta còn có thể suy rộng ra nếu khi hung thủ giết người mà có người ở hiện trường, vậy nhất định cần một khu vực khá lớn và khá bí mật.

Dựa theo sắp xếp của chị Thập Nhất vào hôm qua, tôi đã điều tra tổng cộng mười sáu nhà xưởng bỏ hoang, năm công xưởng chế biến thực phẩm bỏ hoang, ba mươi mốt tòa nhà bỏ hoang (bao gồm rất nhiều hầm ngầm, bãi đỗ xe, sân trống) và ba tòa nhà xây dở.

Bình Luận (0)
Comment