Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 751 - Chương 751 - Cậu Nói Về Tiến Độ Bên Mình Đi

Chương 751 - Cậu nói về tiến độ bên mình đi
Chương 751 - Cậu nói về tiến độ bên mình đi

Chương 751: Cậu nói về tiến độ bên mình đi

Cùng lúc đó cũng đã trao đổi với các đồng nghiệp ở bộ phận giám định, bọn họ đang làm xét nghiệm nguyên tố vi lượng, tiếp theo tôi sẽ căn cứ theo kết quả xét nghiệm, sắp xếp sàng lọc mấy sân bãi bỏ hoang này.

Một khi tìm được hiện trường gây án bị nghi ngờ là nơi hung thủ tụ tập sẽ lập tức triển khai theo dõi cự ly gần.

Cái chết của Vương Tân Thu là một cơ hội để điều tra, theo dõi và bắt giữ tổ chức ‘buôn bán ma túy’ dễ dàng hơn.”

Cho nên, bất cứ người nào trong tổ B bọn họ đều sẽ không chôn vùi tính mạng của Vương Tân Thu một cách uổng phí. Bọn họ sẽ giống như sói lửa, cho dù chỉ ngửi được một chút mùi máu của hung thủ cũng sẽ cắn chặt lấy, thẳng đến khi cắn nát hung thủ, bằng không tuyệt đối sẽ không nhả ra.

Dịch Gia Di gật đầu, mọi người lại quay đầu nhìn về phía Dương Tông Lễ, phát hiện ra đối phương thật sự đã móc một quyển sổ nhỏ to bằng lòng bàn tay mang theo bên người, đang cúi đầu ghi chép.

Trước mặt những manh mối đủ quý giá này, kiêu ngạo, kế sách, đánh cờ gì đó đều không đủ nhắc đến.

Sau khi ghi chép đơn giản xong, Dương Tông Lễ còn đặc biệt liếc mắt nhìn số hiệu cảnh sát và tên trên bảng treo trước ngực của Tam Phúc, sợ lỡ như mình ghi chép không đầy đủ còn có thể trở về tìm Đàm Tam Phúc hỏi chi tiết.

Ghi xong, anh ta nâng mắt lên, thấy các thám tử tổ B đều đang nhìn mình, cũng may mà màu da mặt của anh ta khá đen, bằng không chỉ hơi đỏ lên một chút thôi vậy chẳng phải sẽ bị mọi người phát hiện ra hay sao.

Tuy rằng cổ và vai đều hơi rụt lại, cả người cũng trông mất tự nhiên hơn, nhưng Dương Tông Lễ vẫn cố gắng duy trì uy nghiêm còn sót lại không nhiều, căng da đầu gật đầu với Wagner và Dịch Gia Di, ra hiệu “các cô tiếp tục đi, đừng nhìn tôi mãi thế.”

Dịch Gia Di và Wagner hiểu trong lòng mà không nói, chỉ mỉm cười, sau đó nói với Từ Thiếu Uy: “Thiếu Uy, cậu nói về tiến độ bên mình đi.”

“OK.” Từ Thiếu Uy thật sự trông chẳng để ý đến tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức cho lắm, dù sao anh ta cũng đã chuẩn bị sẵn sàng cho dù tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức có thái độ gì thì anh ta vẫn sẽ cùng Dịch Gia Di tiếp tục điều tra vụ án này.

Thế cho nên anh ta ngồi sau bàn làm việc của mình, giọng điệu cũng không cao lên một chút nào cả: “Căn cứ theo phân tích về các thông tin vết thương của bộ phận pháp y và bộ phận giám định, lại căn cứ theo suy đoán và tổng kết của chị Thập Nhất về hung khí, chuyên gia khí giới của bộ phận giám định cũng đã cung cấp một thông tin quý giá: Đường kính của quải trượng rộng bốn phân, độ rộng của miệng vết thương khoảng một phân tám, sự khác biệt về kích cỡ này hoàn toàn đủ để tạo ra một cây quải trượng thô đặc biệt chứa kiếm mảnh bên trong.

Chuyên gia khí giới này đã cung cấp danh sách thợ thầy có thể chế tạo ra vũ khí khéo léo như vậy cho chúng ta, người nổi tiếng nhất làm ra sản phẩm tốt nhất đại khái có hai vị thợ thầy.

Lát nữa tôi sẽ cầm thông tin số liệu về hung khí, đích thân đi gặp hai thợ thầy này một chút, tin rằng sẽ có thu hoạch.”

Cho dù không tìm được để mua thì có thể đặt người làm loại hung khí này, chỉ cần chứng minh được sự tồn tại của hung khí này đã là một bước tiến quan trọng rồi.

“Tốt!” Dịch Gia Di gật đầu, lại nhìn về phía chú Cửu.

“Theo như chuyên gia tâm lý học tội phạm, sir Phương và chị Thập Nhất thảo luận qua, xác định được hai đối tượng đánh hạ trọng điểm trong danh sách ba mươi mốt người mà Lưu Gia Minh cung cấp.

Đầu tiên, thân phận và địa vị của hai người này đều cao hơn những người khác.

Thứ hai, hai người này có cơ hội rất lớn sẽ được phát triển thành nhân chứng quay ngược tố cáo.

Lát nữa tôi sẽ thử tiếp xúc cá nhân với hai người này, dốc hết toàn lực bắt được chí ít một trong hai người bọn họ.”

Hai người đó đầu gối mềm nhất, dục vọng mạnh nhất, làm việc không từ thủ đoạn nhất. Người như vậy trông thì tàn nhẫn, rất có năng lực, nhưng trên thực tế cũng dễ ra tay từ dục vọng và đặc điểm nổi trội của bọn họ nhất, khiến cho họ biến thành tên phản bội.

Dù sao thì mỗi một người đều có điểm yếu, điểm yếu này càng nổi bật, càng lớn thì càng dễ bị đánh trúng.

“Vất vả cho chú Cửu rồi!” Dịch Gia Di ra sức gật đầu, ánh mắt lại liếc về phía giám sát Phương Trấn Nhạc với vẻ kiên nghị.

Bình Luận (0)
Comment