Chương 756: Dùng lý lẽ thuyết phục người 2
Cho dù căn cứ theo danh sách mà các cô liệt kê ra, có thể giăng ra một cái lưới rất lớn, bao phủ tổ chức của Lỗ Vĩ Nghiệp, nhưng không tìm được nguồn nhập hàng của ông ta, không làm rõ được ‘đường dây buôn bán ma túy’ của Lỗ Vĩ Nghiệp, không chặn được tổ chức mới muốn giành chuyện làm ăn của Lỗ Vĩ Nghiệp sau này… Tuy một Lỗ Vĩ Nghiệp đã ngã xuống, nhưng chỉ cần sức cám dỗ của lợi ích to lớn vẫn còn thì vụ làm ăn này vẫn còn, vẫn sẽ có vô số ‘Lỗ Vĩ Nghiệp’ lén lút bành trướng trong bóng tối, nhiệm vụ này vẫn sẽ thất bại.
Cho nên không thể đánh rắn động cỏ, công việc của tổ B nhất định phải tạm dừng.”
Dương Tông Lễ dùng lý lẽ thuyết phục đối phương, đánh vào tình cảm, lý do từ cứng ngắc đến lộn xộn cũng đều nói hết ra, quả thật cũng đã lấy ra thành ý. Ánh mắt của anh ta trong suốt, nhìn thẳng vào đáy mắt của Dịch Gia Di, Wagner và những thám tử tổ B khác.
Sự chuyên nghiệp, cố gắng của tổ B và thành quả điều tra chân thực của bọn họ đã đả động Dương Tông Lễ. Tuy rằng vị giám sát của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức này mang theo sách lược tạo áp lực tới đây nhưng lúc này quả thật rất chân thành.
Dương Tông Lễ nói ra lời này, Đàm Tam Phúc xưa kia thoạt nhìn rất rắn rỏi cũng hơi bị thuyết phục, những người khác cũng im lặng.
Sự tàn khốc của công việc phòng chống ma túy này không có một cảnh sát nào không hiểu.
Dịch Gia Di cũng mím chặt môi thành đường, hai đường lông mày thanh tú của cô xoắn thành sợi dây thừng không gỡ ra được, nhưng ánh mắt nhìn Dương Tông Lễ cũng không hề lộ ra vẻ dao động.
Im lặng vài phút, đợi cho tâm trạng bị khuấy động của mọi người dần bình ổn, lý trí dần trở về, Dịch Gia Di mới đúng lúc mở miệng: “Giám sát Dương, đối với sự cố gắng và quả cảm của toàn bộ cảnh sát tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức, chúng tôi vô cùng khâm phục, nhưng đối với án thi thể quỳ, tôi vẫn có cái nhìn khác.”
Dương Tông Lễ cào tóc một cái, sự cố chấp của tổ trưởng Dịch Gia Di thật sự đã vượt qua dự đoán của anh ta.
“Cô nói thử cách nhìn của cô đi.” Anh ta kiên nhẫn trừng mắt nhìn cô.
“Giám sát Dương, vào một khắc thi thể được phát hiện đó chắc chắn đã đánh rắn động cỏ rồi.
Hoặc là nói, sở dĩ hung thủ dùng dây thừng xếp nạn nhân thành tư thế quỳ, ném thi thể một cách rất qua loa là muốn cho tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức biết, tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đã sớm ‘đánh rắn động cỏ’. Nếu người chỉ điểm của bên cảnh sát đã bị hung thủ phát hiện ra, cũng đã giết chết, sau đó ném xác để tuyên chiến với phía cảnh sát, vậy còn có gì hay để tồn tại tâm lý may mắn nữa?
Tay ‘buôn bán ma túy’ biết tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đang hành động, cũng biết tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đã đưa người tới trước mặt đại lão, bọn họ cũng đã kinh sợ xong rồi, tất cả những việc làm sau đó đều là đang nói cho cảnh sát biết đã không còn gì hay để phải che giấu nữa.
Tại sao hung thủ dám làm như vậy?”
Dịch Gia Di nói rồi lại nói, toàn bộ tinh thần đều dồn hết vào trong vụ án, vẻ mặt càng lúc càng nghiêm túc, giọng nói cũng càng thêm nặng nề: “Bọn họ tự cho rằng bản thân đã che giấu rất tốt, ít nhất là cảm thấy tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức không sở hữu bằng chứng trung tâm về bên buôn bán ma túy như bọn họ.
‘Tôi biết anh đang điều tra tôi, tôi không sợ anh điều tra.’
Giám sát Dương, phản ứng và thái độ này của kẻ buôn bán ma túy lẽ nào không khiến anh cảm thấy sốt ruột sao?
Liệu có khả năng bây giờ manh mối mà tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đang nắm giữ cũng không đủ để uy hiếp kẻ ‘buôn bán ma túy’.
Và vụ án vô cùng trọng đại này đã bị gọi là đánh rắn động cỏ, kẻ địch đã ‘chuẩn bị chu đáo’ bày sẵn thế trận muốn đối đầu với cảnh sát. Vào loại thời điểm này, phía cảnh sát còn muốn lừa mình dối người, giấu giấu diếm diếm, giả bộ phe địch không biết chúng ta đang làm gì sao?”
Dương Tông Lễ nhíu mày, trên thực tế, sáng nay tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức mới biết người chỉ điểm Vương Tân Thu đã chết, rất nhiều chuyện vẫn chưa nghĩ quá rõ ràng.
Chỉ là phản ứng đầu tiên là không thể để tổ trọng án làm loạn, nhất định phải lập tức tạm dừng công việc, bàn bạc kỹ hơn.
Tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức quả thật đã bị đánh cho trở tay không kịp, bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, nghe được lời của Dịch Gia Di, Dương Tông Lễ cũng lập tức hiểu ra.
Anh ta hơi nhìn xuống, rơi vào trầm tư.