Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 757 - Chương 757 - Dùng Lý Lẽ Thuyết Phục Người 3

Chương 757 - Dùng lý lẽ thuyết phục người 3
Chương 757 - Dùng lý lẽ thuyết phục người 3

Chương 757: Dùng lý lẽ thuyết phục người 3

Dịch Gia Di lại không có cách nào cho anh ta quá nhiều thời gian để tĩnh tâm suy nghĩ vào thời điểm này, cô bước một bước lại gần Dương Tông Lễ, lời nói cũng tiến thêm một bước: “Còn một điểm nữa, giám sát Dương phải từ từ nghĩ sâu hơn.”

“Cái gì?” Dương Tông Lễ đã bị Dịch Gia Di thay vào trong hệ thống ngôn ngữ của cô, ngẩng đầu nhìn vào mắt cô với vẻ nghi ngờ, nghiêm túc lên tiếng hỏi.

“Vừa đánh rắn động cỏ là đám khốn nạn đều trốn đi bất động, đây là suy nghĩ chỉ một bên chấp nhận của phía cảnh sát. Chúng ta làm là công tác phòng chống ma túy lâu dài chứ không phải mai phục đánh úp một lần.

Đợi khi tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức chuẩn bị bắt giữ, có thể cân nhắc đến đừng đánh rắn động cỏ, tránh cho bọn họ có người trốn thoát. Nhưng giai đoạn hiện giờ một là đã sớm đánh rắn động cỏ rồi, hai là thật ra phía cảnh sát đang mài vũ khí giằng co với kẻ buôn bán ma túy, vẫn chưa đến lúc sợ đánh rắn động cỏ.

Bày cục bán ma túy nhiều năm, đầu tư cực nhiều, đang là lúc điên cuồng vơ vét của cải, làm sao có khả năng biết phía cảnh sát đã tiến vào chuyện này thì sẽ lập tức thu tay không làm nữa?

Nếu bọn họ là một đám người nhát gan như vậy, vậy đã không phải côn đồ với con bạc rồi. Thứ mấy người này kiếm chính là tiền phạm tội phi pháp, đi trên mũi dao, công việc mỗi ngày của bọn họ đều phải cân nhắc chơi trò mèo đuổi chuột với phía cảnh sát… một đám người có giác ngộ này sẽ không biết cảnh sát đang chú ý đến bọn họ thì thu tay.

Sir Dương, vì tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức luôn mai phục đợi tập kích, vì các anh sợ bọn họ trốn đi nên mới có suy đoán như vậy, đó là suy bụng ta ra bụng người.

Nhưng sự thật lại chưa chắc đã là như thế, nếu anh nhảy ra, cân nhắc càng sâu hơn tâm lý ‘con bạc tham tiền không sợ chết’, vậy anh sẽ phát hiện ra hiện thực có khả năng hoàn toàn trái ngược với những gì anh đã nghĩ.”

Mọi người luôn suy bụng ta ra bụng người.

Người cẩn trọng cảm thấy sở dĩ người khác mạo hiểm nhất định là đã thận trọng cân nhắc qua đủ loại khả năng rồi mới ra tay.

Người lạc quan lại cảm thấy trên đời này nào có nhiều chuyện đáng để sợ hãi và lo nghĩ đến vậy? Cảm thấy mấy người không vui vẻ đó đều là đồ ngu chuyện bé xé ra to, tự tìm phiền não.

Người đầu cơ trục lợi kiếm được tiền đều cảm thấy toàn bộ người giàu có trong thiên hạ đều đang đầu cơ trục lợi.

Người lương thiện cũng luôn cảm thấy sở dĩ người khác tiếp cận mình chắc chắn là vì thích và thiện ý, không có khả năng là vì muốn lợi dụng mình, gây họa cho mình…

Nhưng trên thực tế, rất nhiều khoa học, triết học như tâm lý học, hành vi học đều đang nói cho người đời biết thế giới này còn phong phú và rộng lớn hơn bạn tưởng tượng, có nhiều góc độ hơn mà bạn không hề nghĩ đến, không hề nhìn thấy.

Phía cảnh sát cho rằng tội phạm là kình địch thận trọng lại thông minh, nhưng trên thực tế có lẽ chỉ là một đám đàn ông lỗ mãng tham lam vô độ, không biết sống chết.

“Cảnh sát mặc quân trang cứ cách một khoảng thời gian sẽ đi tuần phố một vòng, bọn họ cầm súng, chuẩn bị sẵn sàng đánh gục trộm cướp bất cứ lúc nào. Ngân hàng có hệ thống an ninh, còn có bảo vệ, lẽ nào tên cướp sẽ trốn, không cướp tiền nữa hay sao? Vì tiền không phải vẫn sẽ mạo hiểm rất lớn hay sao?”

Dịch Gia Di lắc đầu, thở dài một tiếng rồi mới đưa ra kết luận: “Khi đại lão buôn bán ma túy bị bắt, lập tức sẽ xuất hiện tình huống gì?

Phía cảnh sát nhìn thấy là ‘kinh động đến những kẻ xấu khác, đừng để bọn chúng chạy thoát’, nhưng mấy người liều mạng đó lại nhìn thấy gì?”

Dương Tông Lễ nhíu chặt mày, trong ánh mắt lại thấp thoáng lộ ra vẻ hoảng hốt.

“Là ‘tổ chức buôn bán ma túy’ này trống ra một vị trí đại lão.

Là nếu ‘tổ chức buôn bán ma túy’’ này bị tiêu diệt, thị trường sẽ trống ra.”

Dịch Gia Di gật đầu với Dương Tông Lễ, cô biết anh ta đã nghĩ hiểu rồi.

Đây là góc độ xảo quyệt mà tối qua cô thức trắng đêm khó ngủ, nằm trên giường nướng bánh hơn nửa đêm, không ngừng nhớ lại nội dung mà mình đã học được trong [Tâm lý học] và [Tâm lý học tội phạm], kết hợp với tư duy và lập trường của các tội phạm... mới nghĩ ra được.

Sáng nay bảy rưỡi cô đã đến văn phòng, bắt đầu vẽ sơ đồ tư duy lên giấy, suy diễn lại suy nghĩ của mình, lại tìm chuyên gia tâm lý học Tannen nói chuyện mới xác định quan điểm này này vững vàng.

Nếu đã là quan điểm vững vàng, vậy cho dù Dương Tông Lễ lún sâu vào trong lối tư duy quần thể xã hội của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức mãi vẫn chưa thể nhảy ra được, lúc này một khi bị cô vạch trần, chắc chắn sẽ lập tức trở nên thông suốt.

Bình Luận (0)
Comment