Chương 769: Nhân chứng giỏi nhất năm nay 2
“Tổ trưởng Dịch.” Dương Tông Lễ khẽ thở dài, đứng bên cánh cửa mở rộng, gõ cửa thu hút sự chú ý của nữ tổ trưởng đang giang rộng tứ chi, nhìn trần nhà cười to kia.
Tiếng cười của Dịch Gia Di im bặt, suýt chút nữa thì sặc.
Quay đầu nhìn thấy Dương Tông Lễ, trong nháy mắt mặt đỏ đến tận ót, cô vội vàng thu lại tứ chi đang giang rộng, soạt một cái biến về nữ cảnh sát nghiêm túc ngồi nghiêm chỉnh, hắng giọng, trầm giọng đáp: “Giám sát Dương.”
“Thẩm vấn vẫn thuận lợi chứ?” Dương Tông Lễ hỏi cô với vẻ khá xót xa.
Tuy rằng rất không muốn vạch vết sẹo của Dịch Gia Di ra nhưng tóm lại vẫn phải đối mặt với vấn đề mà.
“Ha! Anh nói thẩm vấn sao?” Dịch Gia Di nhướn mày: Giám sát Dương, anh muốn nói với tôi về cái này à, vậy tôi cũng có tinh thần đấy.
Vừa vặn lúc này Lưu Gia Minh đã sắp xếp xong toàn bộ văn kiện, đóng lại và phân loại, mang qua đây cho Dịch Gia Di nhìn qua, cô lập tức đứng dậy, chỉnh lại quần áo, vừa cười vừa nói với Lưu Gia Minh: “Anh Gia Minh, cho giám sát Dương nhìn thành quả của chúng ta đi!”
Dịch Gia Di nhướng cao mày với vẻ đắc ý, đôi mắt sáng ngời đó giống như đang nói: Giám sát Dương, đừng khách sáo, đây là thành ý của tổ trọng án, các anh không cần nói gì cả, cứ chấp nhận là được.
Muốn hỏi làm thế nào mới có được bằng chứng và manh mối tuyệt vời như vậy, không có gì khác, đại khái là kiếp trước tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đã từng cứu vớt toàn vũ trụ đi.
“?” Giám sát Dương nhìn Dịch Gia Di với vẻ nghi ngờ rồi lại nhìn vẻ mặt của Lưu Gia Minh còn hơn cả thế, lông mày đã sắp bay lên trời luôn rồi, anh ta đối diện tầm nhìn với cấp dưới mà mình dẫn tới vài cái, lúc này mới nhận bảng biểu và văn kiện trong tay Lưu Gia Minh.
Cúi đầu lướt qua tên của mấy xấp văn kiện trước.
[Khẩu cung của Trần Quốc Hương – vụ án thi thể quỳ.]
[Tình hình phân chia địa bàn của Lỗ Vĩ Nghiệp.]
[Khoản thu tháng này của Lỗ Vĩ Nghiệp – không đầy đủ.]
“!” Đôi mắt của Dương Tông Lễ dần trừng to, tốc độ lật xem tiêu đề của văn kiện cũng vô thức nhanh hơn.
[Danh sách người phụ trách công việc ở các khu của Lỗ Vĩ Nghiệp.]
[Tranh minh họa những người bên cạnh Lỗ Vĩ Nghiệp.]
Tròng mắt của Dương Tông Lễ gần như rớt khỏi hốc mắt, anh ta loạt soạt đọc qua vài phần văn kiện sau đó nôn nóng lật đến trang [Danh sách người phụ trách các khu] đầu tiên, tiếp đó đọc lần lượt từng trang một.
Trang đầu tiên, Vương Đình, đây là người thứ hai lập tức được đánh dấu trọng điểm sau khi khóa chặt Lỗ Vĩ Nghiệp dưới sự giúp đỡ của tổ trọng án B hôm qua. Anh ta qua lại thân thiết với Lỗ Vĩ Nghiệp. Tuy rằng tạm thời vẫn chưa sờ được cái đuôi của anh ta nhưng có thể xác định người này tuyệt đối không sạch sẽ.
Trang thứ hai, chú Cốc, trong công tác tìm hiểu gần một năm nay của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức có tra được người này.
Trang thứ ba…
Trong đó có người mà tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức đang theo dõi, nhưng cũng có người mà tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức vẫn chưa lần theo được, hoặc là người sau khi bị chú ý cảm thấy không phải là nhân vật quan trọng gì!
Dương Tông Lễ ngẩng đầu lên với vẻ khó tin, vì hoàn toàn mất đi năng lực khống chế biểu cảm nên khi anh ta nhìn về phía Dịch Gia Di quả thật có thể nói là hung thần ác sát.
Lông mày và mắt của giám sát Dương bay lung tung, khí chất hoàn toàn không còn, nhưng lại không rảnh bận tâm mấy thứ này, trong mắt và trong tim anh ta chỉ có khiếp sợ mà thôi.
Nhiệm vụ bắt giữ lần này của tổ B lại có thể lấy được một bản danh sách quý giá như vậy.
Thế này… thế này quá kinh người rồi!
Lại nhìn mấy văn kiện như [Phân chia địa bàn] và [Minh họa nhân vật mục tiêu], mồ hôi bên thái dương của Dương Tông Lễ cũng túa ra, trong vô thức, tiếng soàn soạt khi lật văn kiện, biểu cảm và động tác của anh ta đều giống như lên cơn.
Vào một khắc này, người bị vụ án “ép điên đã không còn là Dịch Gia Di nữa, mà là Dương Tông Lễ anh ta!
…
Dương Tông Lễ đọc nhanh mấy bản văn kiện này rồi quay người đi ra ngoài.
“Giám sát Dương!” Dịch Gia Di cao gọng gọi anh ta, anh ta mới phản ứng lại được mình đang làm gì.
Dừng chân sững sờ một lúc, Dương Tông Lễ mới trả lại xấp văn kiện cho Lưu Gia Minh đang duỗi tay đòi, ánh mắt lại vẫn nấn ná trên văn kiện.