Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 77 - Chương 77 - Lưới Pháp Luật Rộng Lớn 3

Chương 77 - Lưới pháp luật rộng lớn 3
Chương 77 - Lưới pháp luật rộng lớn 3

Chương 77: Lưới pháp luật rộng lớn 3

Thiếu niên ở thời kỳ thanh xuân rất thích thể hiện, nghé con mới sinh không sợ hổ, khi dũng cảm luôn phấn khởi hơn bất cứ ai. Nhưng khi bọn họ chịu phải kích thích to lớn, cảm giác được sợ hãi và áp lực cũng càng dễ dàng lay chuyển hơn.

Phương Trấn Nhạc kiên nhẫn đợi.

Du Triệu Hoa nhìn ra dụng ý của Phương Trấn Nhạc, anh ta đảo tròng mắt, lớn tiếng để lại một câu: “Tôi đi xem Đại Tiêm Tử khai bao nhiêu rồi” sau đó đẩy cửa rời đi.

A Hoành thấy thế, đột nhiên sinh ra thôi thúc muốn cản Du Triệu Hoa lại, thần kinh vẫn luôn căng chặt cuối cùng đứt phựt, cả người cậu ta đột nhiên rướn lên, vội vàng bảo: “Tôi khai, thưa sir, tôi nhớ ra hết rồi, Đại Tiêm Tử chắc chắn muốn đổ tội cho chúng tôi, nhưng thật ra là anh ta khởi đầu trước.

Ngày đó chúng tôi vốn định đi đánh anh Bách Thanh…”

“Các cậu? Các cậu là những ai.” Phương Trấn Nhạc đột nhiên vỗ bàn, vẻ mặt vô cùng mất kiên nhẫn và nóng nảy.

Một khi A Hoành mở miệng, phòng tuyến tâm lý sẽ về số không, đại não tiến vào trong trạng thái khủng hoảng mù quáng, người khác vừa hăm dọa, hỏi gì thì cậu ta sẽ đáp nấy.

“Anh Đại Tiêm, anh Tiểu Châu, Đại Cước, A Thổ và cả tôi…” A Hoành khai ra tên của năm người, Phương Trấn Nhạc lại ngắt lời: “Nói biệt hiệu làm gì? Không có tên sao? Triệu Tổ Kiến, Lưu Châu Hà, nói tên ra, nói anh Đại Tiêm với ai? Kêu chúng tôi cũng học theo cậu gọi anh Đại Tiêm sao?”

Phương Trấn Nhạc nói ra Triệu Tổ Kiến và một cái tên mới khác bị khoanh đỏ là “Lưu Châu Hà” lại ngấm ngầm thiết lập một thông tin “chúng tôi đã nắm được tên của mấy người này” vào trong đầu A Hoành.

Khi A Hoành khai nhận lại càng không dám giấu diếm hơn: “Đúng đúng, Triệu Tổ Kiến, Lưu Châu Hà, Vương Bá Tề, Trương Kim Thổ, tôi… tôi… Trương Đức Hoành, chúng tôi định đi đánh anh Bách Thanh, lúc đi băng qua King’s Park trông thấy anh Đại Lâm và bồ ngồi trên đồi cỏ, Đại Tiêm… Triệu Tổ Kiến nói hay là đi chơi Đại Lâm và bồ anh ấy đi. Trước đó Đại Lâm… Đinh Bảo Lâm chơi rất thân với chúng tôi, làm gì cũng có nhau, nhưng sau này đột nhiên rút lui, còn tự đi làm công, nói muốn nghiêm túc kiếm sống, Đại Tiêm… Triệu Tổ Kiến vẫn luôn tức giận, chúng tôi qua đó định cưỡng…”

“Vậy tôi hỏi cậu trước.” Phương Trấn Nhạc lại ngắt lời A Hoành, không cho đối phương có cơ hội thuận theo suy nghĩ, từ từ lấy lại logic và lý trí.

Anh muốn khuấy đầu óc của A Hoành thành một đống tương hồ, vẫn luôn duy trì trạng thái lộn xộn đông một búa tây một chày sẽ càng dễ dàng nói ra nhiều manh mối quan trọng hơn trong lúc mơ hồ.

“Tại sao Lưu Châu Hà, Vương Bá Tề và Trương Kim Thổ không đánh mạt chược chung với các cậu?”

“Lưu Châu Hà và Trương Kim Thổ đều có nhà cả, hôm nay Vương Bá Tề tới vũ trường trông bãi…” A Hoành mới mở miệng lại bị Phương Trấn Nhạc ngắt ngang: “Trông bãi? Trông bãi ở đâu?”

“Hộp đêm Phú Lệ Hoa của Vượng Giác…”

“Nhà của Lưu Châu Hà ở đâu?”

“Căn nhà ba tầng kiểu Tây Ban Nha ở Nguyên Châu Thôn, Thạch Giáp Vĩ…”

“Có phải nhà của Trương Kim Thổ là Nam Sơn Thôn không?”

“Đúng ạ, thi thoảng còn tới chỗ bồ anh ta, ở phòng… phòng ba… ba mười hai tòa B vườn hoa Khang Bảo…”

“Bồ anh ta tên gì?”

“A Linh… tên Bạch… Bạch gì Linh ấy ạ.”

Câu này của A Hoành vừa dứt, Phương Trấn Nhạc đã đứng dậy, đẩy Gary ngồi vào ghế, để lại câu “tiếp tục thẩm vấn” rồi đi ra khỏi phòng thẩm vấn.

A Hoành nhìn Phương Trấn Nhạc đi ra ngoài với vẻ khó hiểu, lại bị Gary hỏi một lúc mới đột nhiên phản ứng lại, có khả năng anh Đại Tiêm chưa nói gì cả mà cậu ta đã khai ra hết.

Cậu ta ngồi ngây người thật lâu rồi đột nhiên ôm đầu khóc trong sợ hãi.

Gary kiên nhẫn đợi cậu ta khóc xong, lại tiếp tục thẩm vấn.

A Hoành ngồi đó với vẻ hiền lành, hỏi gì thì đáp nấy, cũng không còn lòng dạ nào phản kháng hay giãy dụa nữa.

Phương Trấn Nhạc tập trung dẫn đội đi bắt người ngay trong đêm.

Suốt toàn bộ quá trình, Du Triệu Hoa đều phối hợp, hiếm khi thu lại toàn bộ vẻ phản loạn và kiêu ngoại trên người anh ta, dẫn theo thám tử tổ mình, tổ trưởng Phương chỉ đông thì anh ta đánh đông, tổ trưởng Phương chỉ tây thì anh ta đánh tây.

Hai tổ nhỏ chia thành ba đội đi bắt người, lần lượt tới hộp đêm Phú Lệ Hoa đè đùi Vương Bá Tề, lại xách được Lưu Châu Hà trên giường ở Thạch Giáp Vĩ lên dẫn đi, tóm được Trương Kim Thổ đang định nhảy qua cửa sổ ở nhà bạn gái tại vườn hoa Khang Bảo.

Bình Luận (0)
Comment