Chương 79: Tăng nhân quét rác sa lưới! 1
Khi cô lao vào cửa cục cảnh sát, bên trong vừa vặn có người ra đón.
Lưu Gia Minh và Gary lần lượt dẫn hai người ra khỏi cục cảnh sát, người bị đưa đi phía trước là Trương Kim Thổ, phía sau là thanh niên để đầu đinh.
Dịch Gia Di lập tức dựng thẳng mắt nhìn chằm chằm vào Trương Kim Thổ - một trong số những hung thủ, cô hơi ngây người rồi mới quay đầu hỏi: “Anh Gia Minh, anh Gary, chào buổi sáng, cơm đến rồi đây.”
Lưu Gia Minh duỗi tay nhận hộp cơm, nói một tiếng “vất vả rồi” sau đó quay người chạy vào văn phòng tổ B.
Dịch Gia Di quay đầu nhìn Gary, mỉm cười giả bộ tùy tiện hỏi: “Hai người này là người cung cấp manh mối mới cho vụ án ở King’s Park sao ạ?”
“Đúng vậy, qua đây lấy khẩu cung, người đằng trước là Trương Kim Thổ, trước đây từng làm công chung với nạn nhân nam. Người phía sau tên Lý Tử Hùng, từng cùng nạn nhân nam tới Thuyền Loan đánh cá.” Gary giả bộ vô tình cười đáp, nói xong lại vội vàng nhìn vẻ mặt của Dịch Gia Di, thấy cô có hơi đăm chiêu dường như không để ý đến câu trả lời của mình quá mức chi tiết và cụ thể, cũng không nghi ngờ câu trả lời của anh ta giống như đang báo cáo, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ôi, đúng là còn khó hơn bắt hung thủ, bắt bắt cướp nữa.
Trong lòng Dịch Gia Di thầm nhớ cái tên Trương Kim Thổ này, đây là người duy nhất chưa bị ghi lên bảng trắng trong năm tên hung thủ.
Cái tên Trương Tử Hùng gì đó chưa từng gặp qua, không xuất hiện trong dòng chảy hình ảnh nên rõ ràng là nhân vật không liên quan, hoàn toàn không cần để ý đến.
Toàn bộ suy nghĩ của cô dồn lên vụ án, đi theo Gary tới văn phòng tổ B, nghĩ một lúc rồi giới thiệu bữa sáng cho mọi người, lại nhân lúc mọi người ăn cơm và nói chuyện về vụ án, cô lén lút nghe ngóng tiến độ tối qua của bọn họ, sau đó lại dọn thùng giữ nhiệt đi.
Hoàn toàn không để ý đến Trương Kim Thổ vừa bị đưa ra khỏi cửa lại bị Lâm Vượng Cửu đang ẩn náu bên ngoài giữ lại, khóa còng tay rồi giải về cục.
Thanh niên đầu đinh khác lại hoàn toàn chỉ là khách mời thân thiện, chào hỏi chú Cửu một tiếng rồi rời đi.
…
Lâm Vượng Cửu tránh hành lang tổ trọng án B dẫn Trương Kim Thổ đi tống giam rồi mới hớt hải chạy về, còn phải làm ra bộ dáng vừa mới ra ngoài hút thuốc.
Kỹ thuật diễn có hơi giả trân nhưng cũng may Dịch Gia Di hoàn toàn không để ý đến ông ta.
“Ôi, mọi người đều ăn hết rồi sao?” Ông ta chào hỏi một tiếng, sau đó ngồi xuống bên cạnh bàn, chuyên tâm ăn sáng, chỉ là ánh mắt thi thoảng lại nhìn Dịch Gia Di, quan sát kiểu gì cũng thấy gương mặt của cô cảnh sát trẻ hàm hậu đáng yêu, hoàn toàn không giống với quỷ thủ khoanh tròn mà sir Phương nghi ngờ tí nào.
Cho dù không phải thần quỷ thì cũng nên là…
Điều hòa trong phòng thổi ra khí lạnh vù vù, mọi người ăn rất nhanh vì món ngón đều đã nguội hết.
Chú Cửu về muộn nhất lại ăn xong sớm nhất: “Tôi đi hút thuốc đây.” Ông ta đặt đũa xuống rồi chạy đi.
“Tôi đi với.” Lưu Gia Minh gắp một miếng xíu mại cuối cùng nhét vào miệng, vất đôi đũa, nhồm nhoàm nói một câu rồi đuổi theo chú Cửu.
“Tam Phúc, cậu đi xem ghi chép với tôi đi.” Phương Trấn Nhạc duỗi thắt lưng, uống nước làm ấm giọng rồi dẫn Tam Phúc cũng đi ra ngoài.
Gary ngẩng đầu nhìn một đám người, thì thầm: “Chạy hết rồi, tôi cũng phải ra ngoài đi phỏng vấn hàng xóm của nạn nhân nam mà để lại tôi dọn bàn một mình à.”
“Tôi dọn giúp anh cho, anh Gary.” Dịch Gia Di nở nụ cười đứng dậy, đôi mắt thi thoảng nhìn lên bảng trắng, ở đó có thêm vài cái tên, trong đó có Trương Kim Thổ đã gặp được vào buổi sáng.
Cuối cùng cô cũng khớp được khuôn mặt và tên của một tên hung thủ cuối cùng, phải tranh thủ khoanh tròn để đám người sir Phương biết đây cũng là một trong các hung thủ!
Thu dọn đồ xong, Gary nôn nóng cầm một chai nước khoáng vội vàng tạm biệt rồi rời đi, chỉ để lại một mình Dịch Gia Di dọn bàn.
Sắp xếp xong thùng giữ nhiệt, cô đi ra cổng nhìn trái nhìn phải.
Lúc này các đồng nghiệp mới đến cục cảnh sát, không phải đang thay quần áo chuẩn bị ra ngoài tuần phố thì cũng là pha cà phê để chống đỡ một ngày bận rộn với công việc, cho nên trong hành lang trống không, hoàn toàn không có ai cả.
Chính là lúc này.