Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 807 - Chương 807 - Dưới Màn Đêm 1

Chương 807 - Dưới màn đêm 1
Chương 807 - Dưới màn đêm 1

Chương 807: Dưới màn đêm 1

Khí khái kiêu ngạo như vạn con sóng, nhiệt huyết tỏa ra nóng hơn cả ánh mặt trời.

Sau khi các nội dung thực tế tấn công vào thị trường, chính nghĩa dựa vào truyền thông như báo chí đã giành được thắng lợi với hình thức nghiền áp trong trận chiến dư luận.

Buổi chiều, cục cảnh sát chào đón một người khiến người bất ngờ - Vợ của Lỗ Vĩ Nghiệp.

Trong phòng thẩm vấn, bà ta lấy mấy quyển sổ sách và danh sách mà Lỗ Vĩ Nghiệp giấu trong nhà, chưa được bộ phận giám định lục soát ra mà mình đã mang theo tới đây.

Bên trong là mấy vụ làm ăn càng bí mật hơn của ông ta và danh sách quan hệ nhân mạch quan trọng nhất trong quá trình buôn bán ma túy của ông ta.

Quyển sổ sách này là bằng chứng càng thực tế hơn, có thể hoàn toàn đánh đổ Lỗ Vĩ Nghiệp và tổ chức của ông ta.

Điều quý trọng hơn cả chính là bản danh sách quan hệ nhân mạch này, bên trong thậm chí còn ghi cả số điện thoại, địa chỉ nhiều nơi ở và những chỗ thường ghé qua của tất cả mọi người.

Trong này có địa chỉ của hai người Hoa bên Thái Lan…

Dịch Gia Di vừa ra khỏi phòng thẩm vấn đã nhấc máy gọi cho tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức, giám sát Dương gần như lảo đảo lao vào trong văn phòng khu công cộng thuộc khu thẩm vấn.

Dương Tông Lễ như nhận được chí bảo, hai mắt chỉ hận không thể dán lên danh sách.

Ngay khi anh ta kêu cấp dưới đi phô tô bản danh sách này ra, Dịch Gia Di hỏi anh ta: “Vương Đình thế nào rồi?”

“Anh ta vẫn như thường đi coi chừng chuyện làm ăn công khai của Lỗ Vĩ Nghiệp, còn tới bến tàu nhận một lô hoa quả mới, sắp xếp gửi đến các cửa hàng.

Buổi trưa theo thường lệ đến quán ăn gần công ty ăn mì tôm, không tiếp xúc với bất cứ ai, cũng không gọi điện cho một ai hết, bình tĩnh đến mức khiến người nghi ngờ.”

“Thả dây dài câu con cá lớn, sir Dương đừng vội.” Dịch Gia Di gật đầu.

“Đương nhiên, cô yên tâm, mọi người đều đã đánh đổi nhiều cố gắng như thế, tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức nhất định sẽ không kéo chân!” Dương Tông Lễ gần như muốn phát thề.

Dịch Gia Di nở nụ cười: “Buổi tối đi uống rượu chung không? Thắng lợi mang tính giai đoạn này cũng đáng để ăn mừng đấy chứ, tới quán cơm của anh cả tôi, Dịch Ký.”

“Đã sớm nghe nói rồi.” Dương Tông Lễ nghĩ ngợi rồi mới bảo: “Tôi chưa chắc đã có thời gian… nếu rảnh nhất định sẽ tới, còn nếu không thể kịp, vậy đợi bên tôi làm xong việc nhất định sẽ mời cô.”

Dịch Gia Di vừa cười vừa gật đầu, thấy Dương Tông Lễ đã nói như vậy lại cũng trịnh trọng duỗi tay phải về phía cô, nên cười bắt tay anh ta.

Sau khi cảm giác được tâm trạng kích động và nhiệt huyết sục sôi trong lòng anh ta, Dịch Gia Di đã hoàn toàn yên lòng, ngược lại muốn giúp sir Dương thả lỏng tâm trạng nên mới trêu chọc bảo: “Vậy tôi cũng phải gọi món siêu đắt mới được.”

“Ăn gì tùy cô chọn luôn.” Dương Tông Lễ cười sảng khoái, quay đầu thấy cấp dưới đã phô tô xong văn kiện, lại gật đầu với Dịch Gia Di một lần nữa, lúc này mới mang bản sao chép được coi thành văn kiện cơ mật này vội vàng rời đi.

Dịch Gia Di cũng cất văn kiện đi, đích thân niêm phong rồi gửi vào kho hồ sơ cơ mật, chỉ cho phép mấy vị trưởng quan quan trọng và mình mới có thể điều hồ sơ đi.

Vốn dĩ tổ B đã sắp xếp xong tệp văn kiện định trình lên sở tư pháp cũng vì thế mà thêm một mục.

Lỗ Vĩ Nghiệp đã gánh vác vài ngọn núi lớn, cũng không thể nào trở mình.

Buổi chiều, Lỗ Vĩ Nghiệp phối hợp với tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức lấy khẩu cung.

Giám sát của tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức cất sổ đi, lạnh lùng nhìn ông ta và nói với vẻ khinh thường: “Lần sau mở miệng nói vài chuyện mà chúng tôi không biết đi.”

Lỗ Vĩ Nghiệp siết chặt hai nắm tay không hề đáp lời, chỉ kiên trì đòi gặp Dịch Gia Di.

Giám sát tổ điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức dẫn đội tới thẩm vấn im lặng một lúc rồi đích thân gọi điện thoại cho Dịch Gia Di.

Sau vài phút, anh ta vòng về phòng thẩm vấn, hai tay nhét túi quần, nhìn Lỗ Vĩ Nghiệp với vẻ ý vị sâu xa.

“Khi nào cô ta tới?” Lỗ Vĩ Nghiệp sa sầm mặt mũi, ngẩng đầu hỏi.

“Cô ấy sẽ không tới.” Vị giám sát này khẽ cười một tiếng: “Chuyện tôi đồng ý với ông đã làm được, tôi đã gọi điện thoại cho cô ấy, cũng đã mời cô ấy tới gặp ông, nhưng… tổ trưởng Dịch nói cô ấy rất bận, không rảnh gặp một người chết.”

“!” Đôi mắt của Lỗ Vĩ Nghiệp dần đỏ ngầu, khóe miệng nổi gân xanh, cằm cũng vì dùng sức nghiến răng mà bạnh ra.

Bình Luận (0)
Comment