Chương 817: Đặt bao hết 4
Thái Lam nhướng đôi mày không quá rậm của mình lên, trong nháy mắt nghĩ đến Dịch Ký. Không phải tổ trưởng Dịch này chính là em gái của ông chủ Dịch của Dịch Ký hay sao? Ông ta muốn tìm hiểu tình huống này còn không bằng tới Dịch Ký một chuyến, thuận tiện còn có thể nếm thử món ngon.
Nghĩ đến là muốn hành động ngay, ông ta lập tức gọi trợ lý Luck đi giúp đặt tiệc toàn cua.
Đầu bên kia điện thoại là một giọng nói nhẹ nhàng và dịu dàng, nói gần đây Dịch Ký đang sửa, ngày mai mới khai trương lại.
Luck lập tức đặt tiệc toàn cua vào trưa ngày mai, giọng nữ nhẹ nhàng đáp OK, sau đó lại giới thiệu các sản phẩm mới tên là “cua đế quốc” “cá đế quốc” “ngỗng đế quốc” mà Dịch Ký mới cho ra mắt, mỗi ngày chỉ cung cấp ba bàn, bây giờ đặt một bàn liệu có cảm thấy hứng thú không?
Luck vừa nghe cái tên món ăn sắc bén như thế, lập tức sảng khoái chọn “ngỗng đế quốc.”
Giọng nữ nhẹ nhàng dịu dàng vui vẻ đáp lời, lại hỏi số điện thoại của anh ta, họ là gì, thời gian tới quán, giúp anh ta sắp xếp xong vị trí quan sát tốt nhất trước cửa sổ nhà bếp, nghe nói vị trí này có thể vừa ăn cơm vừa nghe ông chủ giới thiệu về kỹ thuật nấu nướng và truyền thừa.
Luck vừa nghe đã càng thêm hứng thú, tuy không biết vị trí cửa sổ nhà bếp này rốt cuộc thế nào, sau khi Dịch Ký sửa sang lại sẽ có những chỗ nào thay đổi là đã chà sát tay chờ mong lắm rồi.
…
Lớp đào tạo TVB đào tạo một tháng, cuối cùng một ngày nghỉ cũng đến.
Tuần trước Tôn Tân làm diễn viên phụ đóng vai đầu bếp trong một bộ phim truyền hình, tối hôm được nghỉ ấy sẽ phát trên tivi, cậu ta hết sức phấn khởi sắp xếp hành trang, lên đường trở về “nhà.”
Vốn định cùng các bạn ngồi xe buýt hai tầng, kết quả vừa mới ra ngoài đã nhìn thấy một chiếc xe Jeep to quen thuộc.
Cậu ta chạy bịch bịch qua, mới mở miệng nói “sir Phương, anh về nước rồi” thì nhìn thấy người ngồi trên ghế tài xế lại chính là Dịch Gia Di.
“Gia Di!” Cậu ta vui vẻ nhướng mày, cả người rõ ràng đã không chỉ sáng sủa hơn khi vừa mới nhập học một chút ít thôi đâu.
Quả nhiên con người phải tiến vào xã hội trải qua rèn luyện.
“Tân Tử lên xe đi, chở cậu đi hóng gió!” Dịch Gia Di hất cằm một cách ngầu lòi, ngón cái chỉ ra sau, ý bảo cậu ta lên xe.
Tôn Tân cười ha ha với Phương Trấn Nhạc ngồi ở ghế phụ lái, mở cửa sau rồi leo lên xe, ấn chốt cửa sổ xe rồi lại quay cửa sổ xe trượt xuống, để cơn gió trong lành luồn vào, thật sảng khoái.
Các bạn học ở lớp đào tạo TVB ở bên ngoài cửa sổ vẫy tay tạm biệt “cậu ấm” Tôn Tân có chỗ dựa rất cứng trong lòng bọn họ, trong mắt tràn đầy vẻ ngưỡng mộ.
Trong lòng Tôn Tân ấm áp vô cùng, hai tay bám lên lưng ghế tài xế của Dịch Gia Di, vui vẻ như một đứa trẻ được theo cha mẹ ra bờ biển chơi, suýt chút nữa lè lưỡi vẫy đuôi.
…
Buổi tối, đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức mở cuộc họp lớn, ngay cả bộ phận tình báo phối hợp nhiệm vụ, trưởng quan của bộ đội cơ động PTU được điều đến và hai vị đội trưởng đội Phi Hổ cấp dưới của PTU…
Trong phòng họp chật kín người, Bạch Mi Ưng Vương chỉ điểm giang sơn, sắp xếp chu toàn.
Đợi sau khi cuộc họp kết thúc, Dương Tông Lễ vô tình đề cập đến trưa ngày mai anh ta đã đặt chỗ, muốn tới Dịch Ký ăn cơm, không cản trở hành động vào tối ngày mai.
Bạch Mi Ưng Vương nghĩ đến Dịch Ký là quán cơm nhà Dịch Gia Di, tiệc toàn cua rất ngon nên lập tức đưa ra kiến nghị: “Không bằng ngày mai đi nếm thử tiệc toàn cua đi, cua đồng năm nay cũng sắp không ăn được nữa rồi, phải không?”
“Vâng, đây là tháng cuối cùng hợp mùa rồi, muốn ăn nữa phải đợi đến năm sau.” Dương Tông Lễ gật đầu đáp.
“Ồ, tôi nghe nói hình như rất ngon, là món mà hoàng đế triều Thanh thích ăn nhất, toàn bộ Hương Giang chỉ có một quán này?” Đồng nghiệp PTU đột nhiên nhướng mày.
“Đúng rồi, ngon lắm.” Giám sát đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức – Nhiếp Đại Dũng lập tức tiếp lời, anh ta cũng là người đã từng ăn qua!
Mấy vị trưởng quan và đội trưởng đội Phi Hổ chưa từng được ăn lập tức mở miệng hỏi: “Chúng tôi có thể tham gia, đi ăn chung với được không?”
“Đương nhiên rồi! Mở rộng cửa là muốn đón khách mà.” Dương Tông Lễ lập tức vỗ bàn, vì thế, một phòng toàn trưởng quan đồng loạt hẹn trưa ngày mai dắt tay nhau tới Dịch Ký ăn.
Hơn nữa không chỉ bọn họ muốn đi mà còn muốn dẫn cả một đám cấp dưới đi.
Dương Tông Lễ vừa tính số người đã hô to không được, vừa ra khỏi phòng họp đã gọi điện đến Dịch Ký ngay.
Bao hết!
Nhất định bao trọn quán!
Bằng không cũng không chứa được nhiều tên đàn ông cường tráng to như gấu thế này được…