Chương 818: Khai trương đại cát 1
Đại minh tinh, cậu phô trương thật đấy!
Thành phố có nhịp sống nhanh ở những năm chín mươi này, muốn nhớ lại hồi ức đã qua và cái gọi là vị “xưa” cũng không dễ dàng gì.
Một đôi vợ chồng vừa mới cùng nhau ăn cơm xong, cách vài ngày lại liên hệ có lẽ đã ra ở riêng. Mấy hôm trước vẫn là một khu hoang vắng, muốn đi thả diều, khi lại đến đã thấy hoang vắng biến thành tòa nhà, đồng ruộng, đường mòn đã thành đường nhựa. Cửa hàng cũ trước kia thường xuyên đi tới, chỉ bệnh một trận rồi qua lại, đã biến thành quán cà phê rồi…
Cái hiếm có là trong tương lai rất lâu sau, nơi này không chỉ chính là “chốn cũ”, trong “cũ” lại có mới, mấy thứ tốt kia vị ngon vẫn còn đây, nhưng cảnh vật lại đã đẹp hơn trước, vị trí cũng rộng rãi hơn.
Dịch Ký cũng là như thế.
Thái Lam đi vào Dịch Ký “mới” nóng hổi vừa mới ra lò, khi nhìn thấy một cánh cửa sổ trong suốt siêu to khổng lồ cách giữa nhà bếp và nhà trước, cuối cùng cũng hiểu được ý tứ của “vị trí quan sát.”
Trong thời đại mà rất nhiều tửu lầu và những cửa hàng Nhật mới chú trọng phô bày cảnh tượng nhà bếp và nhấn mạnh sự trao đổi giữa đầu bếp và khách, trong quán ăn cũ như Dịch Ký này lại cũng học theo phương pháp thông qua như thế để kéo gần khoảng cách giữa đầu bếp, món ăn tươi mới, mùi thơm thức ăn và thực khách.
Khi đứng ở nhà trước sáng sủa quan sát cánh cửa sổ to đó, một cô gái xinh đẹp vòng ra khỏi quầy thu ngân, dùng giọng nói không tính là quá to rõ để hỏi: “Xin hỏi có đặt trước chưa ạ?”
“Thái tiên sinh đã đặt trước.’ Luck đi phía sau Thái Lam mở miệng nói.
“Ồ, mời đi bên này.” Thiếu nữ mang mái tóc ngắn xõa tung gần như che hết toàn bộ gương mặt, lập tức mời hai người ngồi vào vị trí số một tuyệt hảo để quan sát nấu nướng, vừa rút tấm biển “đã đặt chỗ” trên bàn đi, vừa hỏi: “Xin hỏi có ngại ghép bàn không ạ?”
Tuy rằng bàn nhỏ khá nhỏ nhưng cũng có thể ngồi được bốn người, sau khi Thái Lam và Luck ngồi vào vẫn còn dư hai chỗ trống nữa.
“Lát nữa còn có hai người bạn của tôi tới.” Thái Lam mang nụ cười trên mặt, giọng nói vô cùng dịu dàng.
Lúc này, Dịch Gia Di mang trà đi từ sau bếp ra, vừa thấy Thái Lam đã lập tức chào hỏi: “Thái tiên sinh, ông tới rồi!”
“Hôm nay tổ trưởng Dịch không đi làm sao?” Thái Lam vừa cười vừa mời Dịch Gia Di ngồi vào ghế.
Dịch Gia Di cũng không khách sáo, ngồi xuống đối diện với Thái Lam, nở nụ cười: “Vụ án thi thể quỳ đã phá xong rồi, hôm nay tôi xin nghỉ ở cục cảnh sát, chẳng qua tôi vẫn tiếp tục đi làm chạy bàn ở Dịch Ký.”
“Ha ha, chúc mừng đã phá được án nhé, lại lập một đại công với thị dân Hương Giang, rất giỏi.” Thái Lam hiển nhiên biết tin thời sự bùng nổ được đăng trên báo gần đây nhất.
Luck giúp ba người châm trà, Dịch Gia Di cảm ơn sau đó nhấp một ngụm, Thái Lam lại hỏi: “Trước đó mới phá vụ án bánh bao xá xíu xong, chớp mắt cái đã phá thêm một án nữa, đến cuối năm, đội cảnh sát phải trao thưởng cho cô đấy chứ?”
“Tôi không biết nữa, có thì nhận mà không có thì thôi, tôi cũng không thấy sao cả.” Trong nháy mắt này ngược lại Dịch Gia Di có hơi hàm hậu.
Ánh mắt Thái Lam nhìn cô ngược lại càng thân thiết hơn, trí tuệ không lộ ra bên ngoài mới là thông minh thật sự.
“Đúng rồi, Thái tiên sinh, hôm trước tôi xem tivi thấy ông làm khách quý cho một chương trình ẩm thực, chính là cuộc thi dạ dày vương đó ấy, còn có cả người Nhật Bản kia tham gia nữa.” Đột nhiên Dịch Gia Di nhớ tới.
“Đúng rồi, để cứu vớt danh dự của bánh bao xá xíu, chúng tôi không thể không tổ chức một cuộc thi dạ dày vương ăn bánh bao xá xíu này. Các quần chúng vừa nhìn các tuyển thủ ăn bánh bao xá xíu một cách không hề kiêng dè gì, ăn đến thơm như thế, nhiều như thế, đương nhiên đã quên mất ký ức đáng sợ mà bánh bao xá xíu đã mang tới cho bọn họ vào một khoảng thời gian trước rồi. Cứ như vậy, các tiểu thương bán bánh bao xá xíu lại sống lại.
Cô cứu người còn tôi cứu bánh bao xá xíu đi.”
Thái Lam nói đến đây, một đôi mắt vốn không to lại cười cong thành vầng trăng khuyết.
“Ha ha ha.” Dịch Gia Di bị cách nói của ông ta chọc cười, cũng cười đến híp cả mắt lại.
Lúc này, A Hương đưa thực đơn cho Dịch Gia Di, sau đó lại quay người đi ra sau bếp nấu “ngỗng đế quốc” cho Thái Lam.