Chương 828: Tôi đồng ý với cô
Từ Thiếu Uy nhìn bóng lưng của cô, lúc nhìn về phía cầu vồng xa xăm, anh ta dần thu lại nụ cười.
“…” Từ Thiếu Uy quay đầu đối diện tầm mắt với cô, cúi đầu dùng mũi chân xới đất.
“Tuy cuối cùng vì thợ thầy đó cung cấp không đủ bằng chứng nên không thành lập khiếu nại, nhưng giám sát của bộ phận khiếu nại nói tính khả năng rất lớn, kêu tôi trao đổi riêng với anh.” Dịch Gia Di vẫn luôn nhìn vẻ mặt của anh ta, nhẹ giọng hỏi: “Anh đã đánh ông ta, có đúng không?”
Từ Thiếu Uy quay đầu liếc mắt nhìn cô, cuối cùng gật đầu, nhỏ giọng thì thầm một câu: “Xin lỗi.”
“Anh đồng ý với tôi, từ nay về sau tuyệt đối không được vi phạm kỷ luật của đội cảnh sát, trước khi sử dụng vũ lực nhất định phải suy nghĩ kỹ mới được hành động. Trừ phi cần thiết, tuyệt đối không được dùng thủ đoạn cực đoan.”
Ánh mắt của cô sáng quắc, vẻ mặt trở nên vô cùng nghiêm túc.
“…” Từ Thiếu Uy nhìn cô, ánh mắt lóe lên tránh nhìn mặt cô.
Nhưng cô lại rất kiên trì, ánh mắt hơi nặng nề, trên gương mặt mang theo vẻ giận dữ, giọng nói cũng nghiêm khắc hơn: “Từ Thiếu Uy!”
Anh mau nói đi!
Nói anh đồng ý với tôi!
Từ Thiếu Uy giống như bị ánh mắt của cô chấn nhiếp, anh ta mím môi, cuối cùng mở miệng: “Tôi đảm bảo với tổ trưởng Dịch, sau này nhất định sẽ tuân theo dặn dò của tổ trưởng Dịch… Suy nghĩ kỹ rồi mới hành động, có thể động não sẽ không động nắm đấm, không dùng súng.”
“Không vi phạm điều lệ nội bộ cảnh sát.” Dịch Gia Di bổ sung.
“Không vi phạm điều lệ nội bộ cảnh sát.” Từ Thiếu Uy chỉ đành lặp lại.
Dịch Gia Di lại giằng co với anh ta một lúc, thẳng đến khi xác nhận anh ta thật sự nghe lọt tai lời của cô, cũng không hứa qua loa với cô rồi thôi, lúc này mới bỏ qua cho anh ta.
“Buổi tối đến Dịch Ký đi.” Dịch Gia Di nói xong, đột nhiên nghĩ đến gì đó mà quay đầu nhìn về phía A Hương đi đằng trước, vừa mới làm nhân chứng trên tòa và gọi: “A Hương, tối nay nấu cá hầm chảo sắt được không?”
A Hương quay đầu dừng chân, dáng người thẳng tắp, đối lưng với cầu vồng, dưới ánh mặt trời sau cơn mưa, cô ta mỉm cười gật đầu.
Dịch Gia Di bắn tim, sau đó quay đầu nói với Từ Thiếu Uy: “Mọi người cùng nhau náo nhiệt, vây quanh chảo sắt ăn uống, tôi bao.”
“Được.” Ánh mắt của Từ Thiếu Uy lóe sáng, gật nhẹ đầu.
Cuối cùng Dịch Gia Di cũng nở nụ cười, vỗ lên cánh tay anh ta, bước nhanh đuổi theo A Hương đi đằng trước.
Từ Thiếu Uy nhìn bóng lưng của cô, khi nhìn về phía cầu vồng xa xăm, anh ta dần dần thu lại nụ cười.
…
Phiên tòa kết thúc, cuối cùng thi thể của Vương Tân Thu cũng có thể được người thân nhận đi.
Nhưng anh ta lại không có người thân.
Giám sát đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức liên lạc với Vương Tân Thu là Dương Tông Lễ, anh ta đích thân tới CID, cùng Dịch Gia Di một đường tới bộ phận pháp y xử lý thỏa đáng thủ tục giao nhận thi thể.
Dịch Gia Di lại gọi toàn bộ đồng nghiệp tổ B cùng giám sát Dương đi tiễn Vương Tân Thu một đoạn đường cuối cùng.
Vì khi còn sống Vương Tân Thu vẫn luôn là lưu manh nên chú Cửu kiên trì đốt người giấy cho anh ta. Vì thế mọi người lại cùng nhau giúp anh ta cẩn thận chọn một cô vợ - một người giấy phụ nữ đắt nhất trước khi anh ta hỏa thiêu.
Dịch Gia Di lại tự móc tiền túi mua một biệt thự cho Vương Tân Thu, những người khác cũng hết lòng, mua thêm ít tiền giấy và đĩnh vàng…
Khi lửa bùng lên, chú Cửu lẩm bẩm: “Ở bên dưới xây dựng một gia đình, đừng vì kế sinh nhai mà lại liều sống liều chết nữa, cũng đừng đi lên con đường lầm lỡ, sống một cuộc sống hạnh phúc một chút.”
…
Trong nghĩa trang, Dương Tông Lễ sắp xếp tro cốt của Vương Tân Thu vào trong hòm, đặt vào một ô ở tầng sáu – lầu sáu.
Dịch Gia Di trịnh trọng rải hoa tươi, những người khác một đường nói lời tạm biệt cuối cùng với Vương Tân Thu.
Các thám tử chưa từng nói với Vương Tâm Thu một câu nào, bọn họ cũng chưa từng chân chính quen biết anh ta.
Nhưng trong vụ án thi thể quỳ, mọi người đã đọc được lời mà thi thể Vương Tân Thu muốn nói, bôn ba vì anh ta, giúp anh ta bắt được hung thủ.
Mặt trời lặn về tây, ánh sáng nhạt nhòa chiếu qua thành phố, cái bóng của Dịch Gia Di kéo về phía bức ảnh dán trên một ô của Vương Tân Thu đó.
Cô hơi giơ tay, giống như bắt tay với anh ta và cũng như tạm biệt anh ta.
“Lỗ Vĩ Nghiệp sắp xuống dưới gặp anh rồi, tôi đã đốt mấy khẩu súng cho anh, anh ở bên dưới lại tự mình thu phục ông ta một trận đi.” Dịch Gia Di lẩm bẩm một tiếng, sau đó quay người vòng qua tủ đặt tro cốt, một đường đi về phía mặt trời lặn, tạm biệt những người khác.
…