Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 829 - Chương 829 - A Hương Và Vương Đình 1

Chương 829 - A Hương và Vương Đình 1
Chương 829 - A Hương và Vương Đình 1

Chương 829: A Hương và Vương Đình 1

Trên đời này thật sự có người có thể gửi gắm lòng tin như vậy sao?

Chớp mắt cái cuối cùng cũng chào đón đêm vọng Giáng Sinh, toàn bộ Hương Giang giăng đèn kết hoa.

Cây thông noel màu xanh lục, dây đèn sặc sỡ, người đi đường mặc đồ ông già Noel…

Các thanh niên trẻ tươi cười đi ngang qua phố, đang vô lo vô nghĩ gặm táo, bọn họ mặc hoa phục lộng lẫy đi dự tiệc, đi cuồng hoang.

Âm mưu “nhân ngày lễ bán ma túy cho người trẻ tuổi, mở rộng quần thể khách hàng mới một cách không phòng bị nhất” mà Lỗ Vĩ Nghiệp lên kế hoạch chưa thể thực hiện, các chàng trai hậu sinh và các cô gái hậu sinh vẫn có thể yên tâm party.

Ác ma ẩn náu đã đi đền tội, có người bảo vệ sự bình an và hạnh phúc của nhóm thị dân.

Cái chết của một người đã đổi lấy mạng của vô số người.

Một đêm này, giám sát Dương của đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức lén lút đốt hai quả táo cho Vương Tân Thu.

Vương Tân Thu không có người nhà gì cả, lặng lẽ rời đi, nhưng vẫn có người nhớ đến anh ta.

Vào tối hôm phiên tòa kết thúc này, A Hương lau dọn sạch sẽ sàn nhà Dịch Ký, góc tường cũng phải lau, giống như muốn tạo ra một chốn sạch sẽ khiến cho khách hàng cởi giày dép vào tiệm cũng không thấy phản cảm…

Dịch Gia Di mua đồ tạp hóa trở về, trông thấy quán ăn sáng sủa sạch sẽ gần như mới toanh quả thật giống như được về nhà vậy. Quán cơm mỗi ngày người tới người lui, nào cần phải sạch đến như thế?

Tuy rằng Dịch Gia Đống đã nói với A Hương không cần làm như vậy, nhưng cô ta chỉ mỉm cười nói không mệt rồi vẫn làm việc với khí thế ngất trời như cũ.

Cô gái từ nông thôn tới chẳng biết gì cả, chỉ có một thân sức lực và lòng quyết tâm không sợ chịu khổ, cô ta muốn ở lại thì chỉ có thể cố hết toàn bộ sức mình.

Dịch Gia Di thấp thoáng phát hiện ra cảm giác không an toàn của A Hương, cách ngày lại mang giấy chứng nhận cư trú hợp pháp và đội cảnh sát đã làm cho cô ta về cho A Hương.

Bóng trăng chiếu lên gương mặt cô gái trẻ, rót vào trong đáy mắt của cô ta hiện ra gợn sóng lấp lánh. Đứa trẻ ở trong nhà mình, ở bên cạnh cha mẹ luôn không có cảm giác tồn tại nhất, cố gắng làm việc khao khát được thừa nhận nhưng đến cuối cùng vẫn bị coi thường, hình như cũng không tin mình không thúc giục hay đòi hỏi mà vẫn có thể được đền đáp mong muốn.

Được người ghi nhớ và có người tuân thủ lời hứa với cô ta… hóa ra là như vậy… cơn chua xót trong lòng dâng lên hốc mắt, trong nước mắt còn hàm chứa toàn bộ bóng dáng cô đơn và tủi thân của mình trong trí nhớ dài lâu kia.

A Hương ôm Dịch Gia Di, cảm giác ấm áp hun nóng gương mặt, dường như cô ta đã có được hạnh phúc.

Tối ấy, A Hương đích thân nấu sườn hầm chảo sắt cho người nhà họ Dịch.

Gia Tuấn rất thích ăn, cậu bé thậm chí còn ồn ào muốn liệt chảo sắt, chậu thức ăn cùng vài món ăn thường ăn vào lễ tết trong nhà vào hàng nhất định phải chuẩn bị khi đón lễ.

A Hương ngồi bên bàn đôi mắt giống như ánh sao, hạnh phúc không khép được mồm.

Lời nói của Gia Tuấn giống như ẩn giấu một tầng ý nghĩa khác: Ngày lễ ngày tết, A Hương đều phải làm đầu bếp cùng đón lễ với nhà họ Dịch.

Có phải ở trong lòng Gia Tuấn, chị A Hương dịu dàng và vô cùng cần mẫn cũng đã thành người nhà của cậu bé rồi không?

Có lẽ thiếu niên xấu hổ đang dùng cách nói như vậy để gián tiếp biểu đạt suy nghĩ coi A Hương thành người nhà chăng?

Trên đời này chuyện vắt chanh bỏ vỏ nhiều, nhưng A Hương lại gặp được một gia đình có phẩm chất ưu tú như thế.

Dịch Gia Di để ý hết tất cả những chi tiết này, ngồi bên bàn không nhịn được mà hồi tưởng lại rất nhiều chuyện đã xảy ra trong hơn nửa tháng nay.

Ở chuyện ghi nhớ người này, A Hương quả thật rất mạnh.

Người từng tới tiệm cô ta đều nhớ được, sẽ gọi được tên và chào hỏi họ, mang tới cho khách cảm giác như trở về nhà.

A Hương biết may quần áo, may cũng rất đẹp. Toàn bộ quần thủng áo rách trong tủ nhà bọn họ đều được cô ta vá lại hết, ngay cả lỗ thủng trên rèm cửa do Gia Tuấn bất cất làm rách cũng được A Hương dùng chỉ màu lục khâu một cái lá che đi.

A Hương còn biết đan áo len, đan vô cùng đẹp mắt, cô ta bớt thời gian rảnh ở Dịch Ký và thời gian về nhà buổi tối để đan một cái áo len màu hồng phấn có hình dâu tây cho Gia Như với tốc độ siêu nhanh, Gia Như thích đến mức ngày nào cũng mặc.

Bình Luận (0)
Comment