Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 830 - Chương 830 - A Hương Và Vương Đình 2

Chương 830 - A Hương và Vương Đình 2
Chương 830 - A Hương và Vương Đình 2

Chương 830: A Hương và Vương Đình 2

Mỗi ngày Gia Tuấn tan học, A Hương luôn là người đầu tiên đi qua nhận cặp sách của Gia Tuấn, sau đó đưa một cốc nước cho cậu bé.

Gia Như đến tháng cũng chưa từng nói với A Hương, nhưng A Hương vừa liếc mắt đã nhìn ra được, sau đó lặng lẽ pha nước gừng đường đỏ cho Gia Như, lại thêm một túi chườm nóng… Cứ cách một tiếng sẽ lấy túi chườm nóng của Gia Như đi, lại rót đầy nước nóng vào rồi đưa lại cho cô ta.

A Hương tới đây chưa đến một tháng đã trở thành mẹ của tất cả người nhà họ Dịch, mọi người đều ỷ lại cô ta và cần cô ta.

Đây là sự lợi hại của A Hương, người khác cần cô ta, không ai có thể cố gắng và tỉ mỉ giống như cô ta, không ai có thể làm tốt được như cô ta hết, cô ta cũng không thể bị thay thế, có thể ở lại.

Tuy rằng vất vả, nhưng cô ta đã giành được cuộc sống mà mình muốn, hơn nữa còn yên tâm, thoải mái.

Đây chính là trồng dưa thành dưa, trồng đậu thành đậu mà cô ta muốn đi.

Hiện giờ sư tỷ mà đội cảnh sát phái tới bảo vệ A Hương đã rời đi, tạm thời A Hương vẫn ngủ trong thư phòng nhà họ Dịch.

Buổi tối trên đường về nhà, Dịch Gia Di khoác tay A Hương, một đường đi chậm dưới ánh trăng.

Nhìn người nhà cười hi hi ha ha đằng trước, Dịch Gia Di thấp giọng nói: “Cảm ơn cô có thể yêu bọn họ.”

Đây là chuyện quý giá nhất trên đời.

Hôm lễ Giáng Sinh ấy, người nhà họ Dịch đều nhận được quà của Dịch Gia Đống và Ddg. Người kiếm được tiền đều là người lớn.

Ngay cả bên chăn đệm của A Hương cũng lén lút được đặt một đôi tất mới, bên trong có hai món quà.

Dịch Gia Đống tặng một chiếc bút ký tên rất đẹp, khi cô ta ghi sổ có thể dùng, là vũ khí quan trọng để cô ta đổi lấy hạnh phúc cho mình.

Dịch Gia Di thì tặng một đôi giày thể thao bảo vệ hai chân của A Hương, khiến cho cô ta có thể bước đi như bay trên con đường tương lai.

Bút rất thuận tay, giày thì vô cùng vừa chân.

A Hương ngồi khoanh chân bên giường, ôm hai món quà mà nước mắt rơi như mưa. Đây chính là món quà hoàn toàn mới đầu tiên mà cô ta nhận được trong đời mình.

Toàn bộ thành phố giăng đèn kết hoa, các thị dân nhiệt tình với cuộc sống tuyệt đối sẽ không bỏ qua bất kỳ một ngày lễ nào. Tình hình đêm vọng Giáng Sinh hôm qua chỉ là một mở đầu, bây giờ lại sắp chúc mừng Giáng Sinh, tiếp theo đây còn có tết Nguyên Đán và năm mới…

Khi tất cả mọi người đều đang chìm đắm trong hạnh phúc thì hành động [Xúc tuyết] của đội điều tra và phòng chống tội phạm có tổ chức cũng tiến vào giai đoạn kết thúc.

Vương Đình tiếp xúc với nhiều bên trong nhiều ngày, vào một ngày này đã giăng xong thiên la địa võng.

Thêm một khu vực thì thêm một tổ chức, toàn bộ tang chứng vật chứng đều đủ cả, phía cảnh sát giống như thiên binh thiên tướng đột nhiên lao ra, đánh rất nhiều trận đẹp mắt.

Tối hôm hai mươi chín, Vương Đình ngồi thuyền từ bến tàu đến đại lục dưới sự hộ tống thầm lặng của phía cảnh sát, tránh khỏi Quang Đông, thẳng đến Thượng Hải.

Người đến bến tàu tiễn anh ta ngoại trừ cảnh sát thì còn có một người phụ nữ nữa.

Cô ta mặc sườn xám màu đỏ sậm, dáng người duyên dáng, tuổi tác đã không còn trẻ, đây là người tình của Vương Đình. Tuy rằng gương mặt của cô ta mang theo sương gió nhưng đường nét xinh đẹp, rất có khí chất.

Ngày hôm sau Phương Trấn Nhạc tra ra được cô gái này tên là Liên Mai, mười mấy tuổi đã theo cha mẹ tới Hồng Kông làm thuê, là một người phụ nữ thông minh có rất nhiều kinh nghiệm.

Cô ta mở tổng cộng tám quán cà phê internet, tám phòng trò chơi, hai khách sạn, một thẩm mỹ viện… ở Du Ma Địa, Tiêm Sa Chủy, Vượng Giác và Vịnh Đồng La.

Dịch Gia Di đi theo tính sổ sách, phát hiện ra toàn bộ tiền của Vương Đình đều đặt trong túi của người phụ nữ này.

Ở trong một giới tràn đầy sự hoài nghi này lại có một chuyện tin tưởng lẫn nhau như vậy.

Lại cứ cố tình xuất hiện trên người “bên thắng” Vương Đình đã phản bội và lừa gạt tất cả mọi người.

Trên đời này thật sự còn có người có thể gửi gắm lòng tin như vậy sao?

Bình Luận (0)
Comment