Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 840 - Chương 840 - Người Đàn Bà Tuyệt Vọng 2

Chương 840 - Người đàn bà tuyệt vọng 2
Chương 840 - Người đàn bà tuyệt vọng 2

Chương 840: Người đàn bà tuyệt vọng 2

Ngay sau đó, hai chân anh ta giẫm mạnh chụm lại một chỗ, dáng người thẳng tắp, cánh tay soạt một cái giơ lên, kính chào Dịch Gia Di một cách vô cùng trang nghiêm.

“Là chuyện mà tôi nên làm, thưa madam!”

Giọng nói của anh ta vang vọng, khiến cho mảnh sân trở nên có hơi trang trọng, cũng khiến những người quanh đó đang xem náo nhiệt đều ngậm miệng lại, giống như cảm thấy bàn tán tin đồn trong một trường hợp chính thức như thế sẽ rất bất lịch sự.

Một viên cảnh sát mặc quân trang đứng bên liếc xéo sang nhìn Lương Thư Nhạc, anh ta nghiêng đầu quay mặt đi, lén bĩu môi, lẩm bẩm: “Đến mức đó luôn sao?”

Dịch Gia Di cũng không nghe thấy tiếng lầm bầm của viên cảnh sát mặc quân trang đó, cô vỗ lên vai Lương Thư Nhạc, sau đó sải bước đi về phía xe cảnh sát.

Lương Thư Nhạc đứng nguyên tại chỗ, nhìn bóng lưng của Dịch Gia Di mà ánh mắt không hề rời đi, trong lòng vẫn đang hào hứng kích động: Madam Dịch nhớ tên của mình! Cô ấy nhớ tên của mình!

Trên xe cảnh sát, Vi Mỹ Hà vẫn đang lẩm bẩm nói Vi Tiểu Đồng vẫn chưa chết, mong cảnh sát đừng động vào cơ thể của Tiểu Đồng, cũng mong cảnh sát hãy thả cô ta ra…

Từ Thiếu Uy đảo mắt nhìn cô ta, khi hai người đối diện tầm nhìn, Vi Mỹ Hà dường như cảm nhận được một chút ý tứ uy hiếp khác lạ, cuối cùng cũng ngậm miệng lại, quay mặt sang hướng khác, nhìn ra bên ngoài xe cảnh sát, nhưng một loại cảm xúc bất an và nôn nóng vẫn khiến cô ta đứng ngồi không yên, cứ ngọ nguậy mãi.

Đến cục cảnh sát, Vi Mỹ Hà bị tạm giam trong phòng thẩm vấn, Dịch Gia Di mời một viên cảnh sát mặc quân trang trông chừng cô ta, sau đó dẫn Từ Thiếu Uy về văn phòng tổ B.

Trên đường, Từ Thiếu Uy không nhịn được mà hỏi cô: “Sao chị Thập Nhất biết người phụ nữ đó là Vi Mỹ Hà?”

“Trên giường phòng ngủ có ảnh của cô ta, trên ảnh có ba người, ngoại trừ nạn nhân và Vi Mỹ Hà thì còn một người đàn ông nữa.” Dịch Gia Di vừa nói vừa bước đến trước bảng trắng: “Tôi đã kêu đồng nghiệp ở bộ phận giám định lấy bức ảnh làm vật chứng, có lẽ đối với việc phán đoán động cơ gây án của chúng ta sẽ có tác dụng.”

“…” Từ Thiếu Uy đứng ở cửa nhìn bóng lưng rút nắp bút, viết chữ lên bảng trắng của Dịch Gia Di, không nhịn được mà hạ bả vai.

Rõ ràng ở hiện trường gây án, anh ta vẫn luôn lẽo đẽo theo sau mông cô học hỏi, sao cuối cùng vẫn bỏ sót thông tin như vậy? Quả nhiên đi vệ sinh cũng không thể đi, càng không thể phân tâm một chút nào hết.

[Toàn bộ dấu chân máu đều thuộc về cùng một người.]

Viết xong một hàng chữ này, Dịch Gia Di quay đầu nói với Từ Thiếu Uy: “Anh gọi điện thoại cho anh Đại Quang Minh, nhờ anh ấy phái một người qua đây thu thập dấu chân và vật dính dưới đế giày của Vi Mỹ Hà.”

“Yes, madam.” Từ Thiếu Uy vội vàng quay người đi gọi điện.

[Chỉ thu thập được dấu tay máu của một người trên các hung khí, trên cơ bản đã xác định được dấu vân tay thuộc về chủ nhà.]

Chủ nhiệm Diane đã chụp ảnh dấu vân tay trong toàn bộ căn phòng, thu thập và đối chiếu, ở hiện trường cũng đã phán đoán sơ bộ dấu vân tay chắc hẳn thuộc về chủ nhà Vi Mỹ Hà.

Tuy rằng còn phát hiện ra một dấu vân tay lớn hơn một chút khác trong nhà, nhưng cũng không khớp với dấu vân tay trên cái búa hung khí.

[Mẹ đơn thân, cha của đứa trẻ đã rất lâu rồi chưa về thăm.]

Đây là nguyên nhân Vi Mỹ Hà giết con sao? Chia tay? Hay là thế nào?

Dịch Gia Di quay đầu qua, nhìn Từ Thiếu Uy rồi đột nhiên hỏi: “Thiếu Uy, tôi và anh đi thẩm vấn Vi Mỹ Hà, toàn bộ quá trình sẽ do anh hỏi, thế nào?”

“…” Từ Thiếu Uy vừa mới cúp máy xong cũng hơi sững sờ, anh ta mới theo chưa đến vài vụ án, tuy rằng vẫn đang học hỏi kỹ thuật thẩm vấn nhưng… anh ta được sao?

“Biết mục tiêu thẩm vấn không?” Dịch Gia Di hỏi.

“Biết… có quan hệ gì với nạn nhân, có phải sát nhân không, hành động khả nghi trong thời gian nạn nhân tử vong, có bằng chứng ngoại phạm không… tại sao lại giết người, động cơ giết người là gì…” Từ Thiếu Uy liệt kê một loạt các câu hỏi cơ bản sẽ hỏi khi những người khác thẩm vấn ra.

Logic thẩm vấn giống như Dịch Gia Di thì tạm thời anh ta vẫn chưa làm được, nhưng vẫn có mạch suy nghĩ về mục tiêu thẩm vấn cơ bản.

Dịch Gia Di gật đầu: “Thế là được rồi, đến khi ấy chú ý nắm bắt cảm xúc và bắt bí, cũng phải chú ý quan sát phản ứng của Vi Mỹ Hà khi anh hỏi mấy câu hỏi này.

Bình Luận (0)
Comment