Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 841 - Chương 841 - Người Đàn Bà Tuyệt Vọng 3

Chương 841 - Người đàn bà tuyệt vọng 3
Chương 841 - Người đàn bà tuyệt vọng 3

Chương 841: Người đàn bà tuyệt vọng 3

Nhớ kỹ khi anh hỏi câu hỏi nào thì cô ta cực lực phản bác, tâm trạng kích động.

Khi hỏi những câu hỏi nào, biểu hiện của cô ta khá phối hợp, tâm trạng ổn định…

Bao gồm cả khi anh bắt được những cảm xúc khác nhau, phản ứng của đối phương lần lượt là gì.

Tôi sẽ ghi chép, còn anh sẽ ghi nhớ mấy nội dung như phản ứng của hung thủ này.

Có hiểu được lý do không?”

Từ Thiếu Uy gật đầu: “Quan sát cẩn thận, đợi sau khi thẩm vấn kết thúc sẽ rà lại. Phân tích và học hỏi tại sao dưới loại tình huống đó, khi nghi phạm bị hỏi những câu hỏi kia lại có phản ứng như vậy. Sau đó tích lũy kinh nghiệm, để khi mình thẩm vấn lần sau tính mục đích sẽ mạnh hơn, kỹ thuật thẩm vấn càng tốt hơn.”

Dịch Gia Di mỉm cười, rút nắm tay trái ra khỏi túi đặt trước rốn, sau đó chậm rãi giơ lên, cũng trong lúc từ từ giơ nắm đấm lên cao, ngón cái giấu trong nắm đấm cũng chậm rãi lộ ra, dần dần biến thành một ngón cái dựng thật cao.

Ngay khi ngón cái đã dựng thẳng đó giơ đến chỗ cằm, Dịch Gia Di mới gật đầu bảo: “Thông minh đấy, thám tử Từ Thiếu Uy!”

Thanh niên được khen nhìn cô “giơ ngón tay cái biểu thị sự tán đồng” như biểu diễn với vẻ nghiêm túc, trong lòng cũng bùng lên một ngọn lửa len lỏi lên gương mặt.

Anh ta vội quay đầu đi, giơ tay gãi thái dương để che tầm nhìn của Dịch Gia Di.

“Đi nào.” Dịch Gia Di vỗ lên lưng anh ta, cậu thanh niên như trút được gánh nặng, vội sải bước chân đi ra khỏi phòng thẩm vấn, ngẩng đầu hít một hơi thật sâu, đợi sau khi gương mặt giảm nhiệt mới thả chậm tốc độ, vẫn đi phía sau cách lưng Dịch Gia Di nửa bước.

Vị trí đồng hành này thoạt nhìn giống như thám tử bày tỏ sự tôn trọng đối với tổ trưởng, nhưng trên thực tế đây lại là một vị trí rất tốt để che giấu mình đồng thời còn có thể quan sát đối phương.

Anh ta có thể vừa đi vừa thi thoảng nhìn cô.

Mà nữ cảnh sát đi đằng trước đang sải bước tiến lên, nửa gương mặt hoàn hảo lộ ra, lại không phải lúc nào cũng phát hiện ra phía sau chỗ mà tầm nhìn không trông tới được đang có người quan sát…

Trong phòng thẩm vấn, trạng thái tinh thần của Vi Mỹ Hà cũng không ổn định cho lắm.

Phương Trấn Nhạc làm xong công việc cũng tới bên ngoài phòng thẩm vấn xem thẩm vấn, đứng một lúc mới vòng về văn phòng gọi điện, nhờ một chuyên gia đánh giá tâm lý tới đánh giá tâm lý cho Vi Mỹ Hà, để xác định khẩu cung của cô ta có hiệu quả khi lên tòa hay không, và cô ta có phải chịu trách nhiệm cho hành vi của mình hay không.

Mà một bên khác, Tam Phúc cùng các đồng nghiệp ở bộ phận giám định cũng đã khảo sát hiện trường xong, sau khi trở về cục cảnh sát lại liên hệ hỏi tiến độ điều hồ sơ của Vi Mỹ Hà đến đâu và tình hình điều nhật ký cuộc gọi máy bàn.

Nữ cảnh sát văn chức mà chị Nhân hướng dẫn cúp máy xong lập tức đưa một vài thông tin cư dân về Vi Mỹ Hà đến văn phòng tổ B, chính tay giao cho Tam Phúc cũng mời đối phương ký tên đã nhận.

Tam Phúc cầm được tài liệu xem một lúc, lại nhận được danh sách cuộc gọi đi và nhận từ máy bàn của Vi Mỹ Hà, sau khi kiểm tra rất nhanh đã phát hiện một dãy số điện thoại trong đó xuất hiện nhiều lần, là một số điện thoại di động.

Tam Phúc lập tức cầm tài liệu đến phòng thẩm vấn, gõ cửa mời Dịch Gia Di tạm thời ra ngoài sau đó trao đổi công tác tiếp theo.

“Nếu không ngoài dự đoán thì số điện thoại này chắc hẳn là số máy của cha Tiểu Đồng. Anh vừa mời đồng nghiệp của bộ phận thông tin giúp kiểm tra thông tin chủ nhân số điện thoại này, vừa gọi điện mời đối phương tới cục cảnh sát lấy khẩu cung đi.” Dịch Gia Di dặn dò xong, lại cầm tư liệu về Vi Mỹ Hà vòng về phòng thẩm vấn.

Chuyện xưa trong lời của Vi Mỹ Hà là một chuyện xưa về một người đàn bà tuyệt vọng bị chấp niệm ép phát điên.

Vi Mỹ Hà vốn là một cô gái bàn hàng ở tiệm vàng, làm quen với thiếu gia Lý Đồng Tài tới mua trang sức vàng vào tiết Vu Lan, sau đó Lý Đồng Tài triển khai theo đuổi, cô gái trẻ ngây thơ rất nhanh đã rơi vào tay giặc.

Trong hai năm yêu đương, Lý Đồng Tài rất tốt với cô ta, mua nhà cho cô ta, lại mở một tiệm hoa cho cô ta, có kiếm được tiền hay không cũng không sao cả, chỉ là cho cô ta có một việc để làm, mỗi ngày đều cắm hoa, vui vẻ một chút là được.

Vốn mối quan hệ yêu đương đang rất ổn định, nhưng khi sắp đi đến một bước kết hôn kia lại gặp phải chướng ngại lớn nhất từ lúc yêu đương cho đến nay, mẹ chồng Vương Lan kiên quyết không đồng ý cho cô ta vào cửa, thậm chí còn cãi nhau đến mức lấy cái chết ép buộc.

Bình Luận (0)
Comment