Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 865 - Chương 865 - Nguồn Động Lực Của Các Cảnh Sát 1

Chương 865 - Nguồn động lực của các cảnh sát 1
Chương 865 - Nguồn động lực của các cảnh sát 1

Chương 865: Nguồn động lực của các cảnh sát 1

Sự tôn trọng và kính yêu đã có mùi vị và giải khát chân chính, là vị quýt.

Giá nhà ở Vĩ Lệ Kim Huy lại giảm tiếp, giới bất động sản như bị lửa đốt mông, lại dồn áp lực lên cục cảnh sát. Tại sao CID vẫn chưa phá được án? Thị dân đóng thuế là để nhân viên công chức cầm tiền không làm việc hay sao? Sở dĩ giá nhà ở Vĩ Lệ Kim Huy giảm mạnh, ví tiền của nhà tư bản ngâm nước, người đàn ông đi vay nặng lãi làm đòn bẩy bán nhà ăn lãi kia tự sát… tất cả đều là tại phía cảnh sát chưa phá được án.

Sir Quách chịu áp lực dư luận đến sứt đầu mẻ trán, lúc bị phỏng vấn đã nói rõ mỗi một vị cảnh sát đều đang cố hết sức, tuyệt đối không có chuyện sao nhãng công việc.

Điện thoại của các bộ ngành lũ lượt kéo đến, cuối cùng Phương Trấn Nhạc cũng hiểu được áp lực của Khưu Tố San trước đây. Các thám tử có thể chuyên tâm phá án cũng cần giám sát gánh toàn bộ huyên náo ở thế giới bên ngoài, giúp các thám tử xây dựng một môi trường không bị làm phiền.

Nhưng cho dù một mình anh gánh áp lực của lãnh đạo và các bộ phận khác thì vẫn không có cách nào khiến vụ án được phá trong nháy mắt cả.

Thức đêm, lo nghĩ, cáu kỉnh và các loại cảm xúc khác đè lên đầu khiến khóe miệng của một người đàn ông cứng rắn như Phương Trấn Nhạc cũng mọc một cái mụn nước.

Mọi người nhìn bộ dáng của anh tuy không nói gì, nhưng trà chiều mà Dịch Ký đưa tới đã bắt đầu xuất hiện nước lê hạ nhiệt, khi cùng nhau đi ăn cơm cũng không chọn món cay.

Sau khi tìm được phương hướng mới tìm kiếm hung thủ, chú Cửu và Tam Phúc dẫn Gary, Lưu Gia Minh luân phiên đi theo dõi nam chủ nhà Lưu Lập Sinh.

Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di thì dẫn Từ Thiếu Uy và Lương Thư Nhạc luân phiên theo dõi tòa sáu Vĩ Lệ Kim Huy, quan sát toàn bộ người ra vào, tìm kiếm người phù hợp với hồ sơ tội phạm của phía cảnh sát.

Nằm vùng đến ngày thứ ba, Dịch Gia Di dẫn Lương Thư Nhạc lại đi phỏng vấn các công ty quản lý xây ở gần đó, hỏi qua mỗi một người kinh doanh bất động sản xem gần đây có nữ giới trẻ tuổi nào có chiều cao khoảng một mét năm mươi chín muốn mua nhà ở Vĩ Lệ Kim Huy, đặc biệt là nhà ở tòa sáu không.

Mỗi một bên môi giới nhà ở tìm được nguồn nhà ở tòa sáu Vĩ Lệ Kim Huy đều nói không có người như vậy, khi hỏi chuyện lại càng qua loa có lệ hơn, cứ như thể người hại bọn họ cuối năm đột nhiên không bán ra được nhà sang ở Vĩ Lệ Kim Huy là cảnh sát vậy.

Khi Lương Thư Nhạc ngồi lên xe Jeep của Phương Trấn Nhạc vẫn còn đang tức giận bất bình, Dịch Gia Di vỗ lên vai anh ta, làm cảnh sát lâu rồi sẽ quen với chuyện này thôi, vốn cũng không phải mỗi một thị dân đều sẽ tích cực phối hợp với cảnh sát làm việc, thái độ không tốt có tính là gì, không lừa người làm việc đã được coi là tốt lắm rồi.

Lúc này, Phương Trấn Nhạc đã về cục cảnh sát xử lý công việc, một mình Dịch Gia Di dẫn Từ Thiếu Uy và Lương Thư Nhạc làm công việc theo dõi nhàm chán này.

Bọn họ căn cứ theo chân dung hung thủ mà ông bác bảo vệ phối hợp với họa sĩ vẽ ra, nhưng Dịch Gia Di cũng không hoàn toàn coi đây là vật đối chiếu. Cô nhiều lần nhấn mạnh với Từ Thiếu Uy và Lương Thư Nhạc rằng chân dung chỉ để hỗ trợ. Các thông tin liên quan đến chiều cao và cỡ chân… của hung thủ mà bộ phận pháp y và bộ phận giám định cung cấp mới là chứng cứ đáng tin hơn. Cho dù gặp được người lớn lên trông có giống với chân dung hay không, chỉ cần phù hợp với hình tượng hồ sơ tội phạm đã tổng kết ra dựa vào manh mối mà bộ phận pháp y và bộ phận giám định cung cấp, vậy đều phải dẫn đi hỏi ngay.

Mấy hôm nay theo dõi liên tục, bọn họ đã nhận biết toàn bộ hộ gia đình ở tòa này, bao gồm toàn bộ thợ lắp đặt, ngay cả tin đồn về các hộ gia đình ở tòa này đều hiểu rõ ràng.

Vợ chồng ở tầng hai cả ngày cãi nhau, ông cụ tầng chín thích người giúp việc nhà bọn họ, nữ giới độc thân tầng mười chín nâng ngực…

“Oa…” Lương Thư Nhạc ngồi ghế sau, không nhịn được mà ngáp một cái.

Dịch Gia Di quay đầu liếc mắt nhìn anh ta, cười bảo: “Công việc chân chính ở CID không giống như trong tưởng tượng của anh lắm phải không?”

Từ Thiếu Uy nhìn phía sau qua gương chiếu hậu, đối diện với vẻ mặt mệt mỏi của Lương Thư Nhạc, hỏi anh ta: “Trong tưởng tượng có phải công việc của CID vô cùng kích thích đúng không? Mỗi ngày đều Parkour qua các tòa nhà bắt hung thủ, trừ gian diệt ác một cách hoành tráng mạnh mẽ?”

Bình Luận (0)
Comment