Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 872 - Chương 872 - Tội Phạm Hoàn Mỹ Không Tồn Tại! 2

Chương 872 - Tội phạm hoàn mỹ không tồn tại! 2
Chương 872 - Tội phạm hoàn mỹ không tồn tại! 2

Chương 872: Tội phạm hoàn mỹ không tồn tại! 2

“Cảm ơn anh Nhạc! Còn nữa…” Dịch Gia Di nghĩ một chút rồi lại nói: “Nếu đứng ở góc độ của Ngô Hiếu Ngọc để suy nghĩ, trước khi cô ta vạch kế hoạch giết người, nhất định đã chuẩn bị rất nhiều, bằng không không có khả năng trót lọt như thế, hơn nữa trông còn bình tĩnh như vậy… Vậy, sách mà gần đây Ngô Hiếu Ngọc đọc, chủ đề nói chuyện…”

Cô cạn từ nên dừng lại, Phương Trấn Nhạc lập tức giành lời: “Yên tâm, tôi sẽ đích thân dẫn bộ phận giám định đến nhà Ngô Hiếu Ngọc khảo sát lần hai, tôi sẽ cố gắng tưởng tượng bản thân là Ngô Hiếu Ngọc, giả tưởng ‘mình’ ở dưới tình huống xác định phải giết chết một người nào đó trong tòa nhà kia thì sẽ làm gì… Toàn bộ dấu vết vẫn chưa tìm được lời giải đáp xung quanh cô ta, tôi sẽ cố gắng hết sức dẫn đội tìm kiếm toàn bộ manh mối có khả năng liên quan đến vụ án này.”

“Đúng… đúng!” Dịch Gia Di lập tức cảm thấy mạch suy nghĩ bị tắc của mình được đả thông, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Phương Trấn Nhạc.

Hai người nhìn nhau vài giây, đột nhiên ăn ý cùng nở nụ cười.

Như những đồng đội hiểu nhau nhất, bọn họ đồng thời giơ tay phải lên, dùng sức nắm lấy như vật tay, sau đó chia thành hai đội, tự đi chấp hành nhiệm vụ của mình.

Sau khi Phương Trấn Nhạc rời khỏi khu công cộng của phòng thẩm vấn, Dịch Gia Di lại đứng bên ngoài cửa sổ một chiều của phòng thẩm vấn Ngô Hiếu Ngọc một lúc, sau đó dẫn Lương Thư Nhạc tới bộ phận pháp y.

Chú Cửu vừa nhận được bữa khuya mà Dịch Gia Đống mang tới đã chia cho Lưu Lập Sinh và những thám tử cùng tăng ca khác, sau đó mang mấy cốc cà phê và đồ ăn vặt qua cho Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di để bổ sung năng lượng.

Chia cà phê và bánh bao xá xíu cho Tam Phúc và Từ Thiếu Uy xong, chú Cửu đi ra khỏi phòng thẩm vấn, xách thức ăn đứng một lúc trên hành lang, nhìn trái nhìn phải vẫn không thấy hai bóng người kia đâu, cuối cùng buồn bực vòng về văn phòng tổ B.

Có vài người bước chân quá nhanh, muốn đuổi theo cũng không phải chuyện dễ dàng.

Đêm tối nặng nề, Lưu Lập Sinh được chú Cửu khuyên về. Anh ta trực tiếp tìm một phòng khách sạn ở gần cục cảnh sát, đi đến bên cửa sổ vẫn có thể nhìn thấy cục cảnh sát phía xa.

Anh ta thức trắng đêm không chợp mắt, cũng nhìn thấy ánh đèn của cục cảnh sát cả đêm không tắt.

Sương sớm khá lạnh, Dịch Gia Di, Tam Phúc và Lương Thư Nhạc được những người người khác thay ca, mệt mỏi trở về nhà ngủ bù.

Gia Như và Gia Tuấn đã rời giường đi học, Dịch Gia Di mò về nhà, nằm trên giường mê man như mơ như tỉnh.

Trong lúc mơ màng cảm giác có người dùng khăn ấm lau mặt, lau tay cho cô, nhẹ nhàng thoải mái lại ấm áp, bên mũi ngửi được mùi hương thoang thoảng, cuối cùng cũng chìm vào giấc ngủ.

Trong mơ, cô lại đi đến căn hộ B, tầng mươi hai, tòa sáu Vĩ Lệ Kim Huy vô số lần.

Cơ thể của mình chồng lên của Ngô Hiếu Ngọc, cô dùng đôi mắt của Ngô Hiếu Ngọc để nhìn, dùng chân của Ngô Hiếu Học để đi đường, dùng tay của Ngô Hiếu Ngọc cầm chủy thủ, đâm thật mạnh…

Người giúp việc và nữ chủ nhà đều quá bất ngờ, hoàn toàn không kịp phản ứng, tất cả đều không thể đả thương hung thủ dù chỉ một chút.

Trong móng tay của bọn họ không có mẩu da thuộc về hung thủ, thậm chí còn không túm được một, hai sợi tóc của hung thủ.

Bà ngoại của đứa bé cho dù từng vung cái xẻng sắt muốn tấn công hung thủ, nhưng nhìn thấy xe đẩy trẻ em nhuộm máu và con gái ngã trong vũng máu vẫn còn đang co giật, bi thương đã áp chế những cảm xúc khác nên dễ dàng bị chế phục.

Tất cả xảy ra quá nhanh, bọn họ đến chết vẫn không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, và tại sao lại xảy ra tất cả những chuyện này.

Một giây trước vẫn còn là năm tháng bình yên, trong đầu chỉ có những chuyện nhỏ nhặt như “tối nay ăn gì?” “Đầu thấy hơi ngứa, phải gội đầu thôi.” Làm sao còn ngờ được đột nhiên sẽ gặp phải tai họa như vậy?

Tất cả những chuyện này đều nằm trong dự liệu của hung thủ sao?

Nạn nhân hai tay trói gà không chặt có thể dễ dàng đạt thành mục tiêu giết người.

Trong mơ, Dịch Gia Di giống như chìm vào trong vòng tuần hoàn vô hạn, hết lần này đến lần khác gõ vang cửa phòng căn hộ B, hết lần này đến lần khác giết chết bốn người…

Bình Luận (0)
Comment