Chương 885: Tất cả đều thuận lợi 3
Ngư dân này vì thế lại nói cho Dịch Gia Di biết thông tin về số tàu mà mình đã nhận hàng hôm đó, sau đó, dưới sự chỉ dẫn của ngư dân, Dịch Gia Di dẫn đội đến hơn mười giờ tối mới gặp được lão ngư dân – thuyền trưởng số tàu đánh cá này.
Những ngày mà ngư dân không ra biển đều ngủ rất sớm, khi đám người Dịch Gia Di tới gặp thì lão ngư dân đã định đi ngủ, thấy có cảnh sát tới cửa, ông ta mới vội khoác áo ra gặp.
Lại thông qua vặn hỏi hơn nửa tiếng, trên cơ bản đám người Dịch Gia Di đã nắm được toàn bộ tuyến đường của con tàu này trước khi dỡ hàng.
Sau khi rời khỏi bến tàu, cô lập tức tìm được một bốt điện thoại gọi điện cho Phương Trấn Nhạc.
“Anh Nhạc, đốt ngón tay chắc hẳn bị chân vịt của tàu đánh cá cắt đứt, sau đó bị sóng biển cuốn vào trong lưới đánh cá lọt vào tàu nên mới được đưa về bờ.
Trước khi con tàu này dỡ hàng vào hôm đó đã đi qua bến tàu phía bên khu neo đậu tránh trú bão Du Ma Địa dỡ hàng…”
Dịch Gia Di lần lượt nói ra toàn bộ địa điểm mà tàu đánh cá đã đi qua, cùng số liệu kinh độ, vĩ độ của chúng.
Có được tuyến đường đi qua chi tiết hơn của tàu đánh cá, Phương Trấn Nhạc lại cùng đội tìm kiếm trên biển thay đổi lại tuyến đường tìm kiếm.
Vì lo lắng sẽ có nhân tố khác thay đổi vị trí nơi xác chìm nên đội tìm kiếm không ngừng nghỉ, suốt đêm tăng tốc tìm kiếm thi thể chìm dưới đáy biển.
Bên này giăng đèn làm bài tập, cả đêm không nghỉ.
Bên kia, Dịch Gia Di lại hoàn thành nhiệm vụ, một đội người đi sớm về khuya đi bộ rời khỏi bến tàu tới bãi đỗ xe và trạm xe buýt.
Vừa đi, mọi người vừa nói chuyện phiếm.
“Cũng không biết liệu có thi thể chìm thật không, nếu sáng ngày mai vẫn chưa tìm được, phỏng chừng chính là một trận sợ bóng sợ gió. Nói không chừng là một con ma cờ bạc nào đó cược lớn trước năm mới, thua đến độ cái quần xà lỏn cũng không còn, bị người chặt đứt ngón tay.” Tam Phúc nói rồi giơ ngón trỏ lên.
“Chỉ mong sao là vậy, chúng ta chạy việc uổng công cũng tốt hơn là lại có người chết.” Lưu Gia Minh nói rồi ngáp một cái.
“Nói ra thì gần đây án báo mất tích cũng không ít, nhưng chúng ta cũng không thể lấy một đốt ngón tay ra rồi cho người nhà báo án tới nhận diện được? Tôi đoán nếu tôi đứt ngón tay, mẹ tôi nhìn thấy đầu ngón tay đó của tôi cũng chưa chắc đã nhận ra được có phải của tôi hay không.” Gary nhún vai.
Chú Cửu tát đốp một cái vào gáy anh ta: “Sáng ngày mai mau xin lỗi Quan Công, lại ăn nói lung tung.”
“Khà khà.” Gary cười, giả bộ vả vào miệng mình.
Chú Cửu duỗi thắt lưng, lắc đầu đảo trắng mắt nhìn Gary, sau đó đột nhiên nói: “Cái đốt ngón tay đó cũng không biết có phải thật sự giống như chúng ta suy đoán bị chặt đứt khỏi thi thể chìm do chân vịt không nữa.”
“Lão ngư dân đồng ý sáng ngày mai sẽ đỗ con tàu đó ở bến tàu mà không ra biển, phối hợp với các đồng nghiệp ở bộ phận giám định của chúng ta làm khảo sát mà, ngày mai là biết ngay thôi.” Dịch Gia Di quay đầu cười bảo.
Nếu cô đã nhìn thấy dòng chảy hình ảnh vậy bên đó chắc chắn có thi thể, sáng ngày mai phỏng chừng phía bên anh Nhạc sẽ có tin tức.
“Nếu thật sự đúng như chúng ta dự liệu…” Chú Cửu chậc một tiếng, cảm thán: “Thi thể chìm xuống đáy biển vốn đã rất khó bị phát hiện rồi, qua một khoảng thời gian nữa bị cá rỉa sạch, oan khuất muốn rửa cũng khó.”
“Kết quả lại trùng hợp như vậy, bị chân vịt chặt đứt, lại bị cuốn vào lưới đánh cá, cùng cá tươi giãy đành đạch đạch được đưa đến khu neo đậu tránh trú bão.
Được người giúp việc bếp núc phát hiện ra, đã ném đi cả rồi, vậy mà vẫn có thể vì nước mưa ngập, cống thoát nước tắc nghẽn, được công nhân thông cống đào lên.”
“Đúng vậy, được đào ra rồi, công nhân thông cống cũng ngại xúi quẩy mới ném vào trong thùng rác. Nếu không có bà dì phát hiện ra trong lúc nhặt phế liệu thì nói không chừng sẽ bị xử lý cùng với những túi rác khác, vậy sẽ thành tảng đá chìm xuống biển luôn, không còn chuyện gì xảy ra nữa… Kết quả lại bị bà dì nhặt phế liệu phát hiện, cuối cùng vẫn rơi vào trong tay cảnh sát.” Gary cũng bàn luận vài câu cùng.
“Là oan hồn bất tán đó, không tìm được hung thủ, quỷ hồn chết cũng không nhắm mắt.” Chú Cửu nói rồi lắc đầu, vẫy tay với mọi người rồi vòng vào bãi đỗ xe để lấy xe.