Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 905 - Chương 905 - Cho Một Cơ Hội Có Được Không 6

Chương 905 - Cho một cơ hội có được không 6
Chương 905 - Cho một cơ hội có được không 6

Chương 905: Cho một cơ hội có được không 6

Sau bữa cơm ăn điểm tâm ngọt và uống trà, lúc mọi người nói chuyện có nhắc đến bốn câu hỏi mà Gia Tuấn đi thi làm sai, Lưu Gia Minh khăng khăng nói bây giờ mình vẫn biết tính, kiên quyết xé một tờ giấy trắng từ trên sổ xuống, muốn giải cho mọi người xem.

Mọi người vừa đợi vừa chê cười Lưu Gia Minh, đều nói một tên ngốc như cậu ta hoàn toàn chỉ đang làm loạn.

Đúng lúc này, Từ Thiếu Uy đột nhiên thấp giọng nói với Dịch Gia Di ngồi bên cạnh: “Người trẻ tuổi còn nhỏ, chưa hiểu chuyện, khó tránh khỏi bước sai đường lạc lối… chỉ mấy câu hỏi mà thôi, có thể tha thứ được không?... Lại cho thêm một cơ hội nữa…”

Lời này anh ta nói không có đầu có đuôi nhưng Dịch Gia Di lại nghe hiểu.

Bàn tay giấu dưới gầm bàn của cô đột nhiên siết chặt, anh ta biết cô đang điều tra anh ta, đang nghi ngờ anh ta sao?

Vậy có phải anh ta cũng biết cô đã vô cùng tin chắc hung thủ là anh ta không?

Hoặc có lẽ đây chỉ là một câu hỏi dò? Chỉ là muốn bẫy cô mà thôi?

Nếu anh ta đã bắt đầu nghi ngờ mọi người, vậy tiếp sau đây anh ta sẽ làm thế nào?

Tự thú?

Hay là tin chắc cô không tìm được chứng cứ, vẫn giả bộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra mà làm thám tử tiếp?

Dịch Gia Di hít một hơi thật sâu, quay đầu cười hỏi: “Cho thêm một cơ hội cái gì? Chín mươi sáu điểm cũng không thấp, sai vài câu thì sai vài câu thôi, đây cũng không phải chuyện sau trái gì không thể quay đầu.”

Cho dù đã giả bộ như không có chuyện gì để trả lời nhưng trong mắt cô vẫn không hiện lên nổi một chút ý cười nào, chỉ đành không nhìn anh ta, cố tình gạt câu hỏi của anh ta đi mà quay qua dỗ Lưu Gia Minh.

“…” Từ Thiếu Uy hơi cúi mắt, không còn nói gì nữa.

Sau vài phút, quả nhiên Lưu Gia Minh không giải ra được, vừa lẩm bẩm nói rõ ràng mình biết, sao lại làm sai, vừa bị mọi người trêu đến đỏ bừng mặt, gần như muốn trở mặt.

Chú Cửu xua tay làm giảm vài phần ý cười, ông ta ho nhẹ hai tiếng, chuyển chủ đề nói: “Cũng không biết hai vụ án này, trước năm mới có thể phá được không nữa?”

“Khó lắm, nói không chừng lại thành hai vụ án chưa được giải quyết đón tết ấy chứ.” Gary cầm cốc trà lên uống, dựa vào lưng ghế thở dài.

“Cũng chưa chắc, lỡ như đột nhiên có được manh mối gì đó thì sao, hôm qua vụ án đã dừng ba tuần của tổ A đột nhiên có đột phá, có một nữ giới đọc báo chí đăng tin qua đây nói hôm ấy mình trừng hợp đẩy cửa sổ nhìn thấy vụ hung án. Một nhân chứng từ trên trời giáng xuống, chà, vận may như vậy cũng sẽ có thôi.” Tam Phúc nói với vẻ lạc quan.

Mọi người nói chuyện mỗi người một câu, đột nhiên Dịch Gia Di chêm lời vào: “Trước năm mới nhất định phải phá được.”

Những người khác hơi sững sờ, sau đó cười ha ha đáp lời.

“Chắc chắn sẽ phá được, chúng ta có lòng tin.”

“Đúng đó, đừng nói mấy lời không may mãi thế, chắc chắn sẽ phá được! Nhất định sẽ phá được!”

“Cố lên!”

Thấy mọi người chợt phấn chấn tinh thần, Dịch Gia Di cười nhạt.

“…” Từ Thiếu Uy nhìn chằm chằm vào móng tay mình, môi vì dùng sức mím chặt mà hơi trắng bệch.

Bữa ăn chung kết thúc, hôm nay anh Nhạc đã sắp xếp cho người chỉ điểm theo dõi nên mọi người không cần tham gia nữa, có thể về nhà ngủ một giấc no.

Dịch Gia Di tiễn tất cả mọi người đến cửa, nhìn các đồng đội lần lượt rời đi, cuối cùng ánh mắt rơi lên bóng lưng của Từ Thiếu Uy, thẳng đến khi anh ta quành vào một con ngõ khác, bước một bước tiến vào, không còn nhìn thấy nữa.

Ánh mắt cô trống rỗng, không tìm được tiêu cự.

Tiếng các thực khách xung quanh qua lại ồn ào trở thành tiếng sấm ầm ầm, kéo mây đen đến che đỉnh đầu, giấu ánh mặt trời đi.

Một làn gió đêm lạnh giá thổi qua mồ hôi trên mặt cô khiến toàn bộ lỗ chân lông co lại, cơn giá lạnh từ thế giới bên ngoài ập tới và cơn nóng bên trong không thể phát ra đánh nhau trên làn da.

Cô quay phắt người lại, băng qua cửa hàng, cắm đầu vào bồn rửa tay sau bếp.

Tiếng nước róc rách nổi lên bọt trắng vô tình cuốn trôi sạch toàn bộ nóng và lạnh trên mặt.

Bình Luận (0)
Comment