Chương 915: Từ Thiếu Uy, nên đưa ra sự lựa chọn rồi 3
Đột nhiên, cô ngẩng phắt đầu lên, đảo tròng mắt nhìn qua Từ Thiếu Uy, sau đó nói với Phương Trấn Nhạc: “Anh Nhạc, tôi lại nghĩ đến một điểm.”
“Gì thế?” Phương Trấn Nhạc bước chậm lại.
“Sir Hứa nói rằng thời gian tử vong của nạn nhân là trước sau tết Nguyên Đán, anh xem, tuy rằng gần đây không tập trung nhiều công trình nhưng vừa rồi tôi đã tìm được nhà vệ sinh, thôn dân sống gần đây cũng không tính là rất xa. Nếu hung thủ nổ súng ở nơi này, thôn dân bên đó chắc hẳn sẽ nghe được. Nhưng tôi đã hỏi rồi, bọn họ đều nói không nghe được tiếng súng.” Dịch Gia Di ngẩng đầu nhìn Phương Trấn Nhạc, ánh mắt sáng ngời, nói: “Tôi đoán hung thủ đã làm thế nào để giảm âm.”
Từ Thiếu Uy ngẩng đầu lên.
“Đã làm thế nào?” Phương Trấn Nhạc nhướng mày.
“Giống như tôi giẫm lên tiếng chìa khóa của anh, hung thủ đã nổ súng khi tiếng pháo hoa pháo trúc trong đêm giao thừa vang lên.” Dịch Gia Di nhíu chặt mày, một khắc này, ngay cả cô cũng không nhịn được mà cảm thán: Sự sắp xếp này phải tỉ mỉ cỡ nào đây.
Nếu không phải cô đã nhìn thấy trong dòng chảy hình ảnh…
Suy nghĩ chợt ngừng lại, vẻ mặt của cô cũng cứng ngắc.
Nếu Từ Thiếu Uy không gặp phải cô…
…
Về đến cục cảnh sát, Phương Trấn Nhạc dẫn mọi người vừa mới mở ra thế trận, thuận theo manh mối hiện có để điều tra thì Bb-call của anh đột nhiên vang bíp bíp bíp không ngừng.
Gỡ máy nhắn tin xuống liếc mắt nhìn, lại cầm ống nghe lên dựa theo con số để lại bên trên mà bấm, chỉ nói đơn giản qua vài câu, anh đã nhíu chặt mày.
“Người chỉ điểm bất cẩn lộ mặt trước Tiền Quý Bang rồi, không thể theo dõi tiếp nữa, chúng ta đổi hai người khác đi theo dõi Tiền Quý Bang, đợi tôi tìm được người chỉ điểm khác bổ sung vào sẽ lại đổi về tiếp tục điều tra ‘án chín một’ vậy.” Phương Trấn Nhạc quay đầu nói với các thám tử khác.
Dịch Gia Di nâng mắt lên nhìn, điều tra án chín một, Từ Thiếu Uy không có một chút tác dụng gì, thậm chí còn… chắc nên phái anh ta đi theo dõi Tiền Quý Bang, nhưng cô không có khả năng để anh ta ở chung với các thám tử khác.
Hơn nữa, cô biết Tiền Quý Bang chính là hung thủ đã giết chết chủ nhà trọ, còn những người khác cũng không biết. Bây giờ mọi người cũng vẫn đang nghi ngờ vợ của chủ nhà trọ là hung thủ, nếu những người khác lại tới theo dõi Tiền Quý Bang, chỉ coi anh ta như nghi phạm mà theo dõi, không đủ chú ý, hoặc là sẽ bỏ sót manh mối quan trọng.
Suy nghĩ xoay chuyển, cô quả quyết nói: “Anh Nhạc, tôi và Thiếu Uy sẽ đi theo dõi Tiền Quý Bang.”
“…” Phương Trấn Nhạc lại nhướng mày, vừa rồi rõ ràng Dịch Gia Di đã thể hiện ra khao khát vô cùng mãnh liệt muốn điều tra phá vụ án chín một, sao lúc này lại đột nhiên đề nghị đi theo dõi Tiền Quý Bang?
Loại công việc theo dõi này hoàn toàn không cần cô ra quân, cô nên ở lại, sử dụng cái đầu thông minh của mình tìm kiếm manh mối và dấu vết mà những người khác có khả năng sẽ bỏ sót trong vụ án chín một…
Phương Trấn Nhạc suy nghĩ vài giây, đảo tròng mắt nhìn qua Từ Thiếu Uy, tuy rằng không hiểu được nhưng vẫn theo thói quen gật đầu, tôn trọng đề nghị của Dịch Gia Di.
…
Xuất phát đến chỗ ở hiện tại của Tiền Quý Bang mà người chỉ điểm cung cấp, trên đường Dịch Gia Di vẫn luôn suy nghĩ.
Trước đó anh Đại Quang Minh từng thu thập qua rất nhiều hình thái bước chân, dấu chân, từ đó so sánh sự khác biệt trong dấu chân của những người khác nhau, lúc đó cũng là khi vụ án cái chết của Tế Minh của chú Cửu vừa mới được phá.
Mà trong [Vụ án Triệu Đông Sinh bị giết trên đường Severn] tiếp theo, Từ Thiếu Uy mới được giám sát Khưu Tố San dẫn vào tổ B. Dịch Gia Di còn nhớ Khưu Tố San dẫn Từ Thiếu Uy tới, anh Nhạc đã sắp xếp anh ta cho mình hướng dẫn. Cô dẫn Từ Thiếu Uy đến biệt thự cho người giàu ở đường Severn, lần lượt gõ cửa từng nhà tìm kiếm nhân chứng, thu thập manh mối. Cô còn giảng cho anh ta phải quan sát người khác thế nào, khai thác manh mối phía sau những sự việc rõ rệt kiểu gì… Tóm lại, khi Từ Thiếu Uy tiến vào tổ B, có phải hoạt động thu thập dấu chân, hình thái bước chân rồi tặng kẹo que của anh Đại Quang Minh đã kết thúc rồi không?
Đợi khi về cục cảnh sát, có lẽ cô có thể tới bộ phận giám định hỏi anh Đại Quang Minh.