Chương 929: Nổ súng 4
“Đẹp lắm đấy!” Chú Cửu lập tức tâng bốc, ngay khi Dịch Gia Di vừa cười vừa nói ‘đương nhiên’ rồi quay người đi cắm hoa, ông ta làm ra vẻ mặt “thở phào một hơi nhẹ nhõm” với Phương Trấn Nhạc.
Phương Trấn Nhạc cũng cười, nói với Dịch Gia Di: “Chiều nay toàn đội cảnh sát họp đại hội biểu dương, đến tổng bộ cảnh sát đường Queensway, cô phải tới trước gặp thợ trang điểm do bộ phận quan hệ công chúng mời tới, đến khi ấy sẽ lên sân khấu đấy.”
“A, OK, sir.” Dịch Gia Di vội quay đầu đáp.
“Tối mai là party cuối năm tại tòa nhà hải sản Minh Uyển, có rất nhiều món ngon, có rút thăm trúng thưởng, còn có thể uống rượu. Bắt đầu từ trưa mai, mọi người cùng nhau để bụng rỗng đi đấy nhé.” Phương Trấn Nhạc nói rồi vỗ vào bụng.
“Biết rồi thưa sir.” Dịch Gia Di vừa nghe nói có đồ ăn, lại còn miễn phí, còn thêm rút thăm trúng thưởng cũng lập tức nhướng cao mày.
“Hôm nay còn phát thưởng cuối năm phải không, anh Nhạc.” Chú Cửu cũng nhướng mày theo, chẳng qua ông ta có chuyện cảm thấy hứng thú hơn.
“Sau đại hội biểu dương, vội cái gì chứ, chú Cửu.” Phương Trấn Nhạc.
“Phải về nhà phát lì xì cho vợ với con nữa, loại độc thân như cậu không hiểu được đâu.” Chú Cửu lắc đầu bĩu môi.
“Này!” Phương Trấn Nhạc đỏ mặt.
“Ha ha ha…” Chú Cửu cười ha ha.
“Có chuyện gì vậy, chuyện gì mà cười hô hố thế?” Vừa vặn Gary vào cửa, quay đầu hỏi ngay.
“Chuyện người lớn, trẻ con đừng hỏi nhiều.” Phương Trấn Nhạc nói với vẻ mặt tối tăm.
“?” Gary gãi mặt: “…”
Dịch Gia Di mím môi, quay đầu tiếp tục cắm hoa, màu hoa tulip rất nhạt, độ bão hòa không cao, rõ ràng trông vô cùng mọng nước và đáng yêu.
Thưởng thức hoa tươi đẹp mắt, hít nhẹ một hơi.
Mua được loại hoa mình thích sẽ cười ngốc, cuộc sống lại trở về quỹ đạo bình thường.
Ánh mặt trời chiếu vào hơi chói mắt, đảo mắt nhìn qua đám đàn ông trong phòng lại đang cười hi hi ha ha, giống như chưa từng có gì thay đổi vậy.
Chỉ là thi thoảng quần sáng lóe nhẹ lên, dường như sẽ trông thấy bóng dáng của người đó còn ngồi trong góc.
Suy nghĩ của cô dừng lại trong phút chốc, nhớ lần sau phải đi đốt ít đĩnh vàng và hương cho anh ta… bằng không một người không có nhà như anh ta, cô độc rời đi, chỉ sợ xuống dưới lại chết đói thêm một lần.
Cắm xong hoa tươi, đầu ngón tay đẩy nhẹ thân hoa, nhìn cánh hoa và lá rung nhẹ.
Dịch Gia Di hơi cong mắt lại.
Kiếp sau, hãy làm một người tốt từ đầu đến cuối nhé.
…
Phương Trấn Nhạc đón ánh sáng, nhìn sườn mặt của Dịch Gia Di đến ngây người.
Chú Cửu thấy anh thất thần cũng nghiêng đầu liếc mắt nhìn Dịch Gia Di, sau đó khóe môi nhếch lên, nhanh chóng ra tay, nhân lúc Phương Trấn Nhạc không phòng bị mà dịch quân “mã” của mình lên trước một bước.
Sau vài phút, Phương Trấn Nhạc mất binh mất giáp, ván cờ thua thảm.
Chú Cửu cười ha ha, để lại Phương Trấn Nhạc ngồi một mình ở nói đó lẩm bẩm “không đúng? Không phải chứ…” mà cất bước chân vô tình lạnh lùng, nghênh ngang rời đi.
…
Buổi chiều có đại hội biểu dương, buổi sáng Dịch Gia Di nhận được cuộc gọi từ cô con gái Lý Ngọc Hà của viên cảnh sát già – nạn nhân trong “vụ án giết cảnh sát” đã hợp chung với “án chín một.”
Buổi trưa cô tạm biệt mọi người, ngồi xe buýt hai tầng tới điểm hẹn với Lý Ngọc Hà.
Hai người hẹn nhau ở Dịch Ký, Dịch Gia Di muốn chọn món ngon lại bị Lý Ngọc Hà từ chối, cuối cùng hai người mỗi người một phần cơm xá xíu, vừa ăn vừa nói chuyện.
Lý Ngọc Hà đề cập đến chuyện có người gửi một khoản tiền lớn cho cô ta, nặc danh, nhưng trên bưu kiện lại viết “giúp học hành”, có điều, khoản tiền đó nhiều đến mức đủ để cô ta học hết đại học không nói, mà còn đủ cho mẹ cô ta và cô ta tiêu rất nhiều năm.
Cô ta hỏi Dịch Gia Di, tuy rằng tiền trợ cấp của bên cảnh sát đã sớm gửi qua rồi, nhưng cũng chỉ có thể hỏi có phải lại là tiền trợ cấp của bên cảnh sát không.
Dịch Gia Di mím môi, vẻ mặt mặt lập tức nhạt hẳn đi.
Tuy Lý Ngọc Hà còn trẻ tuổi nhưng lại là một cô gái trẻ rất lanh lợi, cô ta vừa nhìn đã biết ngay Dịch Gia Di biết nguồn gốc của khoản tiền này, cô ta nhướng cao mày, nhìn chằm chằm vào đối phương, mở miệng hỏi: “Cảnh sát Dịch?”
Miệng Dịch Gia Di như bị khâu lại, nhìn Lý Ngọc Hà, cô không biết nên mở miệng thế nào nữa.
Lý ngọc Hà nghĩ một lúc lại nói: “Cuộc sống của tôi với mẹ rất đơn giản, quan hệ nhân sinh cũng không nhiều, tại sao lại có tiền?