Chương 935: Là cô ấy, Dịch Gia Di! 2
“Không hổ là em gái mình, ha ha ha ha ha ha…”
“Oa, ngầu quá đi!”
“Rất sắc bén! Tổng cảnh ti còn đặc biệt bắt tay cô ấy! Chỉ bắt tay với mỗi cô ấy thôi!”
A Hương cũng ngẩng đầu nhìn Dịch Gia Di trong tivi, cô ta nghĩ đến một câu thường nói ở đại lục “không thích hồng trang mà thích võ trang.”
Lúc này mới hiểu ra, hóa ra mặc võ trang càng ưa nhìn, đẹp đẽ và tiêu sái hơn hồng trang!
…
Trong rất nhiều quán ăn giống như Dịch Ký cứ hễ treo cái tivi lên đều đang chiếu buổi truyền hình trực tiếp này, vừa xem các cảnh sát uy phong, vừa xem năm nay đã xảy ra những vụ án trọng đại kia.
Mà cách xa tận Thiên Thủy Vi, một đôi người già đang ngồi bên một chiếc tivi nhỏ cũ kỹ vặt rau, nhìn thấy Dịch Gia Di trong tivi lập tức kinh ngạc hô lên: “Á, là cô cảnh sát đã phụ trách vụ án của con gái chúng ta kìa.”
“Lúc trước cũng may mà…” Người già nói, lại không nhịn được mà buồn bã.
“Lần sau vào thành phố, chúng ta lại tới cục cảnh sát một chuyến tặng ít rau tươi cho mấy vị cảnh sát này đi.”
“Không phải trước tết muốn đi hay sao? Đến khi ấy chọn của một vài người quen…”
…
Một bên khác của thành phố, Bảo Thụ đang ở nhà xem cái tivi đen trắng kia với bà nội.
Cậu bé đứng trước tivi, cùng với ống kính xoay chuyển, ngón tay chỉ theo Dịch Gia Di: “Bà nội, chính là cô cảnh sát này, cô ấy chính là Dịch Gia Di, người đã dẫn cháu đến Dịch Ký chính là cô ấy, bà có nhìn thấy không?”
“Đang nhìn, đang nhìn đây… ống kính chuyển nhanh quá, bà hoa hết cả mắt rồi…”
“Chính là người này, bà nhìn rõ không ạ? Bà xem cô ấy uy phong bao nhiêu!”
“Con bé xinh quá, có phải rất trẻ không?”
“Nhưng mà giỏi lắm, cô ấy làm cảnh sát rất liều mạng, còn biết dẫn mọi người đi luyện boxing.”
“Đúng là một người tốt, cháu phải làm nhiều việc hơn ở Dịch Ký, biết chưa?”
“Cháu biết rồi ạ…”
…
Trong một đoàn làm phim ở TVB, mọi người đang nghỉ ngơi sau khi quay xong ba cảnh, cũng đang túm tụm lại xem truyền hình trực tiếp.
“Cô cảnh sát này xinh thế, còn đẹp hơn cả mấy cô hoa hậu.”
“Bớt giùm, xa như vậy mà cậu cũng có thể nhìn rõ được sao?”
“Ha ha ha, tôi nhìn người xưa nay rất chuẩn, có nhão như cháo thì tôi cũng phân ra được nhé.”
“Cô ấy lợi hại lắm, nghe nói hình như mỗi ngày đều đang liên tục phá án, hay là đừng làm cảnh sát nữa, tới làm diễn viên đi, không nguy hiểm như thế mà tiền kiếm được cũng nhiều hơn.”
Tôn Tân xưa nay ít nói đột nhiên mở miệng: “Nữ thần thám này là người nhà tôi.”
“?” Bạn đồng môn trong lớp đào tạo TVB đột nhiên nhướng mày lên, lớn tiếng kêu: “Á! Lẽ nào chính là em gái xinh đẹp lái xe Jeep lớn tới đón cậu đấy sao?”
Tôn Tân nhếch môi lên cười thần bí, trong nháy mắt đã khiến mấy diễn viên xung quanh kêu lên kinh ngạc, tràn đầy vẻ ngưỡng mộ.
Ngay cả nam chính trong phim cũng thò đầu tới hỏi: “Thật sự là người nhà cậu sao, chàng trai đậu hũ?”
“Đương nhiên rồi!” Tôn Tân ra sức gật đầu, trong mắt tràn đầy vẻ tự hào: “Là người nhà tôi đó.”
…
Mà trong hội trường, cuối cùng Dịch Gia Di cũng có thể xuống sân khấu.
Ôm rất nhiều thứ nên cô đi xuống bục rất chậm, băng qua một đám người.
Rất nhiều cảnh sát không quen biết khi đi ngang qua vai cô sẽ nhỏ giọng nói với cô “Thật sắc bén” “Thật mạnh” “Thật lợi hại” “Cố lên…”
Dịch Gia Di cảm giác được thiện ý của các sư huynh đệ, sư huynh muội đồng môn, chỉ cảm thấy tâm trạng dâng trào, hốc mắt lập tức kích động đến hơi đỏ lên.
Phương Trấn Nhạc từ phía xa đi tới, nhận một đống đồ to nhỏ trong tay cô.
Đám người Lưu Gia Minh và Tam Phúc cũng theo sát phía sau phục vụ Dịch Gia Di.
Dịch Gia Di đi theo phía sau bọn họ, cùng nhau sải bước đi về vị trí của tổ B – CID, nhìn gáy của các đồng đội, vệt ửng hồng hiện lên trên mặt cô vì các loại cảm xúc kích động cuối cùng cũng dần dần khôi phục lại như thường.
Đợt đầu năm, cô vẫn chỉ là một nữ nghiên cứu sinh bình thường, chớp mắt cái hơn nửa năm trôi qua, vậy mà cô lại đứng ở một mảnh đất khác, trải qua một cuộc đời khác.
Hồi tưởng lại lần đầu tiên khi tiếp xúc với dòng chảy hình ảnh, cô còn sợ chết khiếp, không dám tin…
Mấy tháng trước gần như tưởng rằng mình sẽ chết dưới họng súng của Diệp Vĩnh Càn…
Dần dà, cô đã học được cách ở chung với người khác, học được cách điều tra án thế nào, học được cảm giác tín nhiệm, học được cách kiên cường…