Chương 954: Mau về đi, Dịch Gia Di 4
Để tránh dẫn dắt nhầm lối, tránh “chọn nhầm hướng” có khả năng dẫn đến lãng phí nhiều thời gian và sức lực của cảnh sát hơn, Phương Trấn Nhạc cố gắng áp chế cảm xúc, duy trì sự kiên nhẫn, cũng cố gắng duy trì tâm trạng và sĩ khí của mỗi một người trong đội, từng bước một in dấu chân tiến lên.
Cuối cùng sau một tháng lẻ mấy ngày, mọi người cũng bắt được hung thủ.
Vào thời khắc phá được án và vào thời khắc lấy được khẩu cung khai nhận của hung thủ, toàn bộ thám tử tổ B đều ngồi thườn người trên ghế văn phòng, người nào cũng ngây ra như bị bệnh tim rất lâu rồi.
Đã quá lâu rồi bọn họ chưa tốn nhiều thời gian như thế để phá án, chỉ riêng phỏng vấn đã mài mòn một lớp đế giày, càng đừng nhắc đến da mạng bị mòn đi và tóc rụng khi tăng ca nữa…
Lưu Gia Minh ngẩng đầu nhìn trần văn phòng, không nhịn được mà cảm thán: “Đã quen với tốc độ phá án mọi khi rồi, gần như quên mất trước khi có chị Thập Nhất, chúng ta đã phá án thế nào…”
“Có Thập Nhất ở đây đúng là khác hẳn.” Chú Cửu cũng gật đầu.
“Sau này có Thập Nhất ở đây, tôi phải ghi chép nhiều hơn, cô ấy nhìn thấy gì, làm gì, đứng ở chỗ nào, tôi cũng phải ghi lại hết để từ từ học hỏi mới được.” Tam Phúc nhíu mày tung quyền, hạ quyết tâm nói.
“Tôi cũng thế.” Gary bảo.
“…” Lương Thư Nhạc ngồi phía sau lặng lẽ viết lại báo cáo của vụ án này, nghe các tiền bối nói chuyện chẳng hiểu sao lại nghĩ đến thời cổ đại, bên cạnh hoàng đế sẽ luôn có quan viên “chủ trương sửa chữa nhà cửa” và “giám sát công trình” còn có viên quan ghi lại mọi hành vi ngôn từ của hoàng tế…
“Chẳng qua chị Thập Nhất hà tất cứ phải đi đặc huấn chứ, ba tháng lận, vất vả chết đi được. Trong tổ chúng ta còn có thể để cô ấy bị thương được sao?” Tam Phúc xoa bả vai, nhớ cô rồi.
Phương Trấn Nhạc đứng ở cửa nghe mọi người càm ràm cũng duỗi người một cái, sau đó đi đến bên bàn chung, rút hoa tươi đã héo ra, lại cầm một cốc cà phê khá nguội lên, anh im lặng một lúc rồi mới mở miệng: “Đại khái… là cô ấy muốn bảo vệ tất cả thành viên tốt hơn, không còn để bất cứ ai bị thương, không để bất cứ ai rời khỏi đội.”
“…” Tam Phúc đứng dậy, đối diện với Phương Trấn Nhạc.
“…” Chú Cửu cũng nhìn về phía Phương Trấn Nhạc, chú ý đến chữ “còn” mà anh Nhạc dùng là nói đến trước đó có người đã bị thương rời khỏi đội…
Gary và Lưu Gia Minh đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên đồng loạt nhìn về phía bàn của Lương Thư Nhạc – A Nhạc đang ngồi, ban đầu nó thuộc về người “bị thương” và rời khỏi đội kia.
Đột nhiên mọi người đều im lặng.
Sau vài phút, Tam Phúc dùng sức đấm lên mặt bàn, đứng dậy nói: “Tôi đi luyện bắn súng một tiếng!”
“Tôi cũng đi!” Gary và Lưu Gia Minh cũng đứng dậy theo.
“Tôi cũng…” Lương Thư Nhạc cũng đứng dậy, thấy ba người kia đã rời khỏi văn phòng một cách mạnh mẽ vang đội, anh ta cũng vội buông việc trong tay, chạy ra ngoài theo.
Chú Cửu đứng dậy, nhìn bản báo cáo mà Lương Thư Nhạc đã viết một nửa, vừa cười vừa đi qua, cầm bút của anh ta lên giúp anh ta viết tiếp báo cáo.
Phương Trấn Nhạc thấy chú Cửu nở nụ cười, lại quay đầu nhìn cái cây vẹo cổ ở cửa cục cảnh sát bên ngoài cửa sổ kia.
Năm mới đã qua, ý xuân đã đến.
Không chỉ cái cây già có trạng thái mới mà trong gió cũng mang theo mùi mới, ngay cả nhiệt độ cơ thể cũng đang tăng lên.
Cho dù tối qua đứng trong gió lạnh vẫn thoảng qua hơi nóng, khói trắng bốc lên ồ ạt giống như máy hơi nước đang vận hành.
Cảm giác được lòng bàn tay nóng rực và cơn buồn bực trong lồng ngực…
Giống như mùa xuân thức tỉnh trong cơ thể vậy.
…
Trong doanh trại huấn luyện, Dịch Gia Di đang nhảy ếch.
Đầu túa đầy mồ hôi, toàn bộ tóc mái dính ướt trên trán, quần áo trên người cũng ướt nhẹp.
Dưới loại tình huống này mà cô vẫn liên tiếp hắt xì ba cái.
Sư muội cũng đang nhảy ếch ở bên cạnh cô quay đầu cười, sau khi hoàn thành một vòng nhảy ếch, cô ta thở hổn hển nói: “Có người nhớ cô đấy.”
Dịch Gia Di cười yếu ớt, cũng thở dốc: “Thật sao…”
…
Cách kỳ huấn luyện ba tháng của Dịch Gia Di còn lại tám ngày nữa, sir Quách của bộ phận quan hệ công chúng đột nhiên tìm Phương Trấn Nhạc, hỏi thời gian Dịch Gia Di kết thúc huấn luyện, hình như có chuyện cần cô tham gia.
Cách kỳ huấn luyện ba tháng của Dịch Gia Di còn lại ba ngày nữa, nạn nhân mới nhất trong vụ án diệt môn Bắc Tân Giới đã xuất hiện trong khu tòa nhà Cửu Long Đường.