Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 955 - Chương 955 - Mau Về Đi, Dịch Gia Di 5

Chương 955 - Mau về đi, Dịch Gia Di 5
Chương 955 - Mau về đi, Dịch Gia Di 5

Chương 955: Mau về đi, Dịch Gia Di 5

Cảnh ti Hoàng của tổ trọng án Tây Cửu Long triệu tập chuyên gia tâm lý học tội phạm Tannen và mấy giám sát của tổ trọng án, cùng nhau đến văn phòng tổ trọng án Bắc Tân Giới họp.

Khi cuộc họp tiến đến lúc căng thẳng nhất, phó sở trưởng cảnh sát Hương Giang kiến nghị thành lập tổ nhỏ chuyên án, trao đổi chuyện chọn thành viên cho tổ nhỏ.

Khi đề cập đến đội cố vấn, phó sở trưởng chọn tên của chuyên gia tâm lý học tội phạm Tannen.

Trước đây các vụ án trong và ngoài nước có rất nhiều án chưa thể giải quyết, đại lục có rất nhiều, Hương Giang có rất nhiều, nước ngoài cũng không ít.

Thời đại này vẫn chưa phổ biến camera, kho DNA cũng chưa thành lập, kho dấu vân tay vẫn chưa trí năng cho lắm, một người lạ ẩn nấp trong bóng tối tùy cơ gây án, muốn bắt được gã, phó sở trưởng cảnh sát hy vọng chuyên gia sở hữu kỹ thuật mới như Tannen có thể cho ông ta một kỳ tích.

Tannen bày tỏ mình rất bằng lòng gia nhập vào tổ chuyên án vụ án diệt môn, hy vọng mình có thể giúp đỡ đội ngũ.

Nhưng khi phó sở trưởng đang định tiếp tục chọn người thì Tannen lại mở miệng: “Trưởng quan, tôi muốn chọn thêm một chuyên gia ở phương diện này, mời cô ấy cũng tham gia vào tổ chuyên án chúng ta.”

“Có chuyên gia như cậu còn chưa đủ sao?” Phó sở trưởng nhướng mày.

“Tuy cô ấy chưa từng đi du học học chuyên ngành này, nhưng lại có kiến giải vô cùng đặc biệt về kho học tâm lý học tội phạm bản địa Hương Giang. Khoảng thời gian này gần như tôi đều ở nhà tud Stanley tìm hiểu về hung thủ bản địa, cũng được cô ấy dẫn dắt. Nói không chừng đội cố vấn cần cô ấy còn hơn là cần tôi đấy.” Tannen vô cùng trịnh trọng nói.

“Ở bộ phận nào?”

“Tổ trọng án Tây Cửu Long, tổ trưởng Dịch Gia Di tổ B.” Tannen nhấn nhá từng chữ.

“Tôi cũng kiến nghị.” Phương Trấn Nhạc ngẩng đầu, gật đầu bỏ phiếu ủng hộ.

“Tôi cũng cho là như vậy, trưởng quan.” Cảnh ti Hoàng nhìn về phía phó sở trưởng, cũng gật đầu.

Một ngày này, Dịch Gia Di đặc huấn “chạy vượt chướng ngại vật, lao qua cửa, bắn bia di động” túa mồ hôi như mưa, hắt xì hơi còn lợi hại hơn.

Sư muội cũng đang chạy điên cuồng như cô đã gần như không thở nổi nữa, nhưng vẫn phải thở hổn hển lẩm bẩm: “Có người… nhớ cô… đấy…”

Dịch Gia Di quay đầu trừng mắt nhìn sư muội, nhăn mặt, hắt xì!

Cái hôm Dịch Gia Di rời khỏi doanh trại huấn luyện ấy trùng hợp vụ án mới của tổ B thông báo phá xong, mọi người sắp xếp xong văn kiện, hiếm khi được một ngày nhàn rỗi.

Lưu Gia Minh hỏi anh Nhạc sắp xếp thế nào, nghe nói anh Nhạc qua bên kia làm việc thuận tiện đón Dịch Gia Di về luôn, sau đó nếu mọi người rảnh thì cùng nhau tới Dịch Ký ăn cơm.

Lưu Gia Minh vừa nghe được đã lập tức bày tỏ mình muốn đi chung, đến khi ấy Dịch Gia Di ra khỏi doanh trại huấn luyện, một đám người sẽ ồ ạt lao tới đón cô, như thế trông uy phong bao nhiêu, các anh em đều phải khoe uy phong này với anh ta.

Phương Trấn Nhạc vừa nghe, chỉ đành cùng chú Cửu mỗi người một xe chở các thám tử qua đó.

Lúc đi ngang qua Dịch Ký, Lưu Gia Minh mua gần mười cốc cà phê, trùng hợp Gia Như và Gia Tuấn nghỉ cuối tuần nên cũng nhao nhao đòi đi theo.

Đón dâu… Không đúng, là đội ngũ đón người bất tri bất giác lại tăng nhiều hơn.

Khi đến doanh trại huấn luyện bộ đội đặc chủng, lại gặp được tổ A Du Triệu Hoa dẫn đội tới đây huấn luyện, mọi người chạm mặt nhau, dứt khoát lại cùng nhau đi đón Dịch Gia Di.

Vì thế, khi nữ tổ trưởng đã phơi nắng đen đi rất nhiều và một đám đồng môn chậm rãi đi ra ngoài đã nhìn thấy bên ngoài khu tòa nhà có một đám người khác đông nghịt hoặc là đứng dưới bóng râm, hoặc là dựa lên xe hơi.

Ngay khi mọi người nhìn qua, mấy người đó cũng nhìn qua, sau khi trông thấy nhân vật mục tiêu nào đó, tất cả mọi người đều đứng thẳng người, hoặc hai tay nhét túi quần giậm chân, hoặc ngẩng đầu lộ ra nụ cười.

Sư muội đã đen thành mặt than bên cạnh Dịch Gia Di huých vào người cô, thấp giọng nói: “Chuyện gì thế này? Làm cứ như hai bang phái sắp đánh nhau ấy…”

“Không đúng, giống đám đàn em đi đón đại ca ra tù hơn.” Một sư đệ khác thò đầu qua sửa lại.

“Nhìn đi, ở đó còn có một thiếu nữ và một thiếu niên nhỏ.”

“Cậu chẳng hiểu gì cả. Đó chắc chắn là thiếu chủ nhân rồi.”

“Người định đoạt tương lai à.”

“Đúng rồi đấy.” Ánh mắt ‘cuối cùng cậu cũng hiểu rồi đấy.’

Dịch Gia Di gãi mặt, quay đầu liếc mắt nhìn các sư đệ sư muội với vẻ ý vị sâu xa, miệng hơi hé, lại phải căng da đầu giơ tay vẫy với một đám ‘đàn em’ ‘tới đón đại ca ra tù.’

Bình Luận (0)
Comment