Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 966 - Chương 966 - Tràn Đầy Sức Sống Và Rực Rỡ Như Ánh Sáng 3

Chương 966 - Tràn đầy sức sống và rực rỡ như ánh sáng 3
Chương 966 - Tràn đầy sức sống và rực rỡ như ánh sáng 3

Chương 966: Tràn đầy sức sống và rực rỡ như ánh sáng 3

Đột nhiên hoàn hồn, nàng làm gì có túi quần chứ, cô đang mặc váy mà.

Lại làm gì có hội trường ồ lên và những tiếng vỗ tay gì đó, chiếc dương cầm kia vẫn nằm yên một mình, không ai ngó ngàng tới.

Nữ minh tinh xinh đẹp đi qua trước mặt cô, không chỉ không châm chọc khiêu khích, ngược lại còn lễ phép gật đầu mỉm cười với cô, xinh đẹp vô cùng.

Dịch Gia Di lúng túng đáp lại với vẻ mặt tươi cười, còn đung đưa ly rượu với đối phương, cách không cùng đối phương chạm chén.

Nữ minh tinh xinh đẹp Lâm Lệ Uyển cười hạnh phúc, hai gò má hiện lên cái lúm đồng tiền ngọt ngào, nhấp một ngụm rượu rồi mới chân thành rời đi.

Gia Di cũng ngậm vành ly nhấp một ngụm, cười ngây ngô ngượng ngùng.

Tưởng tượng quá mức rồi, nhất định là do kiếp trước đọc quá nhiều sảng văn cuồng bá khốc điêu duệ của Tiểu Bạch rồi.

Nhưng… cũng sảng khoái thật mà, khà khà, khà khà…

Phương Trấn Nhạc mất kiên nhẫn ứng phó một vị trưởng bối phú hào cuối cùng xong xuôi, anh vòng qua những người tới bắt chuyện, ánh mắt bắt đầu tìm kiếm quanh hội trường.

Rất nhanh, anh đã trông thấy một bộ váy dài bằng lụa mỏng màu sâm panh đang đứng dựa nghiêng người trong góc một cách không hề có hình tượng, vừa ăn chậm nhai kỹ thức ăn ngon, vừa quan sát các em gái xinh đẹp đi qua đi lại trong hội trưởng với vẻ vô cùng hào hứng.

Vô đứng ở đó trông có vẻ lười biếng như vậy, miệng lúc nhai lúc dừng, thi thoảng còn híp hai mắt lại hưởng thụ.

Đó chính là Dịch Gia Di.

Vẻ ngây thơ trong ánh mắt của cô cảnh sát khi gặp lần đầu đã không còn nữa, bây giờ cho dù cô chỉ đang giết thời gian nhàm chán, trong nét mặt vẫn hiện vẻ hiên ngang và anh khí như cũ, chỉ là đứng tùy tiện nhưng vẫn sáng mắt như bảo kiếm vậy.

Mái tóc ngắn của Dịch Gia Di được A Hương buộc thành hai búi, sau đó lại dùng một sợi ruy băng màu đỏ sậm lần lượt quấn quanh hai búi tóc, buộc chúng lại với nhau, lại thắt thành một cái nơ con bướm tiêu chuẩn.

Món trang sức đơn giản lại rất xứng với khí chất sắc bén của cô.

Phương Trấn Nhạc cầm ly rượu vang trong tay vô thức lắc nhẹ, lại quên mất uống.

Ánh mắt của anh đuổi theo mỗi một động tác nhỏ của cô, giống như ong mật đuổi theo hoa, như thiêu thân đuổi theo ánh lửa.

Dịch Gia Di dường như phát hiện ra ánh mắt của anh, đột nhiên quay đầu lại, trong nháy mắt đối diện tầm nhìn với anh, lông mày cô nhướng cao lên, sau đó lộ ra nụ cười cởi mở và xán lạn nhất.

Nữ tổ trưởng hung hãn cũng có một mặt hồn nhiên và nhẹ nhàng.

Phương Trấn Nhạc đang đứng bên cửa sổ nhìn gương mặt tươi cười của cô cũng vô thức nở nụ cười theo cô.

Đột nhiên một cơn gió từ bên ngoài thổi tới luồn vào ống tay áo, ống quần gọi lên ý xuân trong khắp người anh, ngay cả mái tóc đã được chuốt keo cố định cũng bắt đầu rục rịch muốn bay lên.

Dịch Gia Di đặt cái đĩa trống xuống, đứng thẳng người sau đó đi về phía anh.

Dây cột tóc buộc sau đầu bị cô bất cẩn ấn xuống dưới đĩa mà không phát hiện ra, nơ con bướm bị kéo, sợi dây tuột ra, hai búi tóc sau đầu được buộc gọn đã lấy lại tự do.

Nụ cười của cô càng được đuôi tóc vểnh lên ở hai bên tôn lên sáng ngời, nữ cảnh sát vô cùng uy phong, tràn đầy sức thanh xuân.

Nụ cười của Phương Trấn Nhạc chợt trở nên càng sâu hơn, đôi mày kiếm bay lên, ngay ca răng cũng lộ ra.

Cuối cùng Dịch Gia Di cũng phát hiện dây buộc tóc của mình rớt mất, ngay lập tức hoảng hốt chuồn đi, giống như Cinderella sau khi phép thuật biến mất vậy.

Phương Trấn Nhạc đi lên nhặt sợi dây tóc, đuổi theo Dịch Gia Di, sóng vai cùng cô bước nhanh rời khỏi yến hội: “Đi hóng gió không?”

Dịch Gia Di quay đầu đối diện tầm mắt với Phương Trấn Nhạc, dứt khoát lấy áo khoác da treo trên giá xuống, thuận tay cào qua mái tóc khôi phụ sự to do và thoải mái cho nó.

Sau đó cô bước nhanh hai bước, vượt lên trước mặt anh, quay đầu lại nói: “Được!”

Tiếp đó cô mang mái tóc bù xù, mặc bộ váy dạ hội sang trọng nhất, cắm đầu chui vào đêm xuân.

Bình Luận (0)
Comment