Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 975 - Chương 975 - Không Có Sức Phản Bác

Chương 975 - Không có sức phản bác
Chương 975 - Không có sức phản bác

Chương 975: Không có sức phản bác

“À… ngược lại chúng tôi cũng đã điều tra phương tiện giao thông của nhà nạn nhân trong vụ án thứ ba, xác nhận quả thật không mất gì cả, chẳng qua trên đường liệu có gia đình nào khác mất phương tiện giao thông hay không thì chúng tôi thật sự chưa nghĩ đến.” Hugo cúi mắt suy nghĩ một lúc, đột nhiên tách một tiếng rút nắp bút ra, ghi lên quyển sổ bên cạnh tay, sau đó quay đầu nói: “Cái này rất dễ điều tra, bây giờ tôi đi gọi điện thoại, kêu các thám tử tổ chúng tôi đi điều tra toàn bộ vụ mất trộm phương tiện giao thông từ gần nhà nạn nhân trong vụ án diệt môn ở Đại Bộ đến nhà nạn nhân trong vụ án diệt môn ở Mã An Sơn.”

Hugo đứng dậy chào hỏi các trưởng quan rồi vội vàng đi ra khỏi phòng họp.

Người báo cáo vừa rời đi mất, phòng họp lập tức yên tĩnh hẳn.

Giám sát của Hugo cầm lấy văn kiện mà anh ta để lại, định tiếp tục báo cáo.

Nhưng trước khi anh ta mở miệng lại không nhịn được mà nhìn qua Dịch Gia Di, trong ánh mắt hiện lên vẻ tò mò không hề có khi đánh giá trước đó.

Vừa mới tiếp xúc với vụ án này mà cô đã lập tức xây dựng ra chuỗi logic, có suy nghĩ của riêng mình.

Đúng là có chút bản lĩnh thật.

Mà cảnh ti Hoàng ngồi bên tay trái của sir Neil bên bàn dài cũng không nhịn được mà gật đầu khen ngợi Dịch Gia Di, sau đó còn không quên quay mặt sang nhướng mày với Âu Chúc Hào.

Nói không đúng rồi, Tây Cửu Long bọn họ thật sự có thần thám.

“…” Tổng cảnh ti Âu Chúc Hào.

Nghiến răng, không cam lòng nhưng tạm thời cũng không có sức phản bác.

Trước khi Hugo đi gọi điện thoại trở về đều do tổ trưởng tổ một chuyên án – Vương Kiệt Vượng (Giám sát tổ B – CID Bắc Tân Giới) báo cáo tình tiết vụ án thay.

Sau khi Dịch Gia Di mở miệng đặt câu hỏi, người đưa ra nghi vấn thứ hai chính là pnt.

Khi Vương Kiệt Vượng trình bày hồ sơ tội phạm của CID Bắc Tân Giới đối với hung thủ là một người ngoại tỉnh hung hãn tàn bạo tới nơi này rất có khả năng là chạy nạn hoặc là tội phạm ngoại tỉnh đang bỏ trốn, muốn thử trao đổi với cảnh sát bên đại lục để tìm kiếm manh mối, Phương Trấn Nhạc ngẩng đầu lên, trầm giọng hỏi: “Sir Vương, nếu phán định kẻ này là người từ bên ngoài tới, vậy tại sao một người không biết nói tiếng Quảng lại vẫn chưa bị phát hiện ra?

Liệu có thể phán đoán gã là người Quảng Đông không?

Hoặc liệu những manh mối khác có thể cho ra đáp án được không, rốt cuộc gã đã thông qua cách gì để che giấu bản thân trong đám đông?

Từ một địa điểm đến một địa điểm khác, gã có thể hoàn toàn dựa vào đi bộ, đi bộ ở nơi hoang vu sẽ không bị phát hiện.

Nhưng nếu gã đã lấy được tiền vậy chắc chắn sẽ đi mua gì đó, đến một nơi tập trung đông dân cư đến mức phải đi va vào vai nhau như Thâm Thủy Phụ thì sao?

Một người từ bên ngoài tới có ngôn hành kỳ quái làm sao có thể che giấu bản thân mình rất tốt trong thời khắc người nào cũng cảm thấy bất an như vậy?”

Phương Trấn Nhạc đặt bút máy trong tay xuống, quay đầu đối diện tầm nhìn với mấy trưởng quan lớn như sir Hoàng rồi nói tiếp: “Nếu là tôi, nhìn thấy một người kỳ quái như thế chắc chắn sẽ ngay lập tức nghi ngờ gã là hung thủ, lập tức báo cảnh sát ngay.”

Người đời đều biết chuyện mà thị dân Hương Giang thích làm nhất chính là báo cảnh sát, bà bác hàng xóm đánh một quả rắm ở cửa nhà mình cũng phải tìm cảnh sát qua đây phân xử, kêu đối phương phải xin lỗi mình vì đã “ác ý phá hoại chất lượng không khí trước cửa nhà mình.”

Nếu hung thủ là một hình tượng hung hãn tàn bạo, vậy gã đã nói thế nào để thuyết phục thị dân Hương Giang nhìn thấy gã mà không báo cảnh sát?

“…” Vương Kiệt Vượng nhíu mày, anh ta vẫn chưa có cách nào trả lời câu hỏi này.

Trưởng quan lớn sir Neil quay đầu nhìn về phía chuyên gia tâm lý học tội phạm Tannen: “Cậu cảm thấy thế nào? Có cảm thấy chân dung mà những người khác làm về hung thủ có vấn đề gì không?”

Tannen nghĩ ngợi một chút rồi mới đáp: “Căn cứ theo toàn bộ thông tin hiện có để suy đoán thì hung thủ chắc hẳn là một nam giới có ngoại hình rất không ổn, ở trước mặt nữ giới cực kỳ thiếu thốn sự tán đồng, có khả năng gã lớn lên vô cùng thiếu sự nam tính, ví dụ như thấp bé. Cũng có khả năng là vô cùng xấu, hoặc là đã có tuổi rồi mà vẫn khó phát sinh mối quan hệ qua lại bình thường với nữ giới, đồng thời…”

Tannen nói rồi lại nói còn vô thức quay đầu sang nhìn Dịch Gia Di.

Có cô ở đây, anh ta nói chuyện cũng cảm thấy không có tự tin đến vậy, phải xem vẻ mặt của cô một chút và hiểu thái độ của cô mới được.

Bình Luận (0)
Comment