Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang ( Dịch Full )

Chương 979 - Chương 979 - Vụ Án Diệt Môn Ở Thạch Giáp Vĩ 2

Chương 979 - Vụ án diệt môn ở Thạch Giáp Vĩ 2
Chương 979 - Vụ án diệt môn ở Thạch Giáp Vĩ 2

Chương 979: Vụ án diệt môn ở Thạch Giáp Vĩ 2

Sắc mặt của anh ta hơi tối tăm, vừa đi ra ngoài vừa ảo não: “Tôi không có ý đó mà… tôi rất thích cô ấy… sao lại đắc tội với người ta chứ…”

Nghe lời “tuyên bố” của Vương Kiệt Vượng xong, Dịch Gia Di cũng thì thầm: “Anh Nhạc, có phải chúng ta quá phách lối rồi không?”

Phương Trấn Nhạc rất muốn nói là ‘đổi từ chúng ta này thành tôi đi.’

Anh vỗ lên vai cô, vẫn giống như trước đây không hề để ý tí nào: “Khiêm tốn cũng đã làm sao? Mà Phách lối một chút cũng đã làm sao? Ai để ý bọn họ nghĩ thế nào?”

Dịch Gia Di buồn cười, quả nhiên không hổ là anh, Phương Trấn Nhạc!

“Thảo luận vụ án bình thường mà thôi, không thể tính là phách lối.” Phương Trấn Nhạc lại bổ sung thêm, theo quan điểm của anh, bọn họ đã rất khách sáo rồi, chỉ là nói chuyện về vụ án mà thôi, chứ cũng không hề tranh chấp khiêu khích gì người khác.

Trước đó anh và tổ trưởng tổ A – Du Triệu Hoa cùng nhau phá án, anh còn… ha, không nhắc lại nữa, dù sao thì bây giờ anh cũng đã tem tém lại rồi, sớm đã không còn là thanh niên choai choai tài năng lộ rõ của năm nào nữa.

“Vậy thì tốt rồi.”

Lúc này, Dịch Gia Di mới yên tâm hẳn, chỉ nghe thấy cảnh ti Hoàng đi đến cửa phòng họp vỗ lên vai của cảnh ti Bắc Tân Giới – Âu Chúc Hào, vừa cười vừa bảo: “Năng lực của tổ trưởng trẻ tuổi nhất tổ trọng án chúng tôi, kinh nghiệm không phong phú nhất… ông cũng nhìn thấy rồi đấy… có sự gia nhập của tổ trọng án Tây Cửu Long chúng tôi, nói không chừng có thể phá án trong ba ngày ấy chứ.”

“Không ai có thể làm được cả.” Âu Chúc Hào hất tay cảnh ti Hoàng ra, nói với vẻ mặt bất mãn và nghiêm túc.

“Ha ha ha, nhưng nói không chừng…” Cảnh ti Hoàng nhún vai, rất không để ý đến.

“…” Phương Trấn Nhạc.

“…” Dịch Gia Di.

“Đây mới gọi là phách lối, như cô hoàn toàn không tính là gì cả.” Phương Trấn Nhạc lẩm bẩm.

“…” Dịch Gia Di.

Hoàng Trung Thành và Âu Chúc Hào cãi nhau vài câu rồi quay đầu gọi Phương Trấn Nhạc đi bàn thủ tục bổ sung người vào đội.

Sir Phương vừa mới rời khỏi bên cạnh Dịch Gia Di thì cô đã quay ngay sang cười với Hứa Quân Hào, hỏi: “Sir Hứa, tôi muốn đi xem toàn bộ thi thể trong vụ án diệt môn ở Thạch Giáp Vĩ, có được không?”

“Đương nhiên không thành vấn đề.” Hứa Quân Hào lập tức sảng khoái đồng ý, cũng vừa cười vừa đi đằng trước: “Mấy hôm trước, bạn tôi từ London mang về rất nhiều chocolate cho tôi, đã chia cho không ít đồng nghiệp rồi, đáng tiếc là cô không ở đây, nhưng cô đoán xem? Khà khà khà…”

Vừa thừa nước đục thả câu, Hứa Quân Hào vừa không nhịn được mà bật cười đắc ý, cũng không đợi Dịch Gia Di đoán, anh ta đã nôn nóng tự trả lời luôn: “Tôi đã để dành vài cái cho cô rồi, ở trong tủ đông, tuyệt đối tươi nguyên.”

“Tôi thích ăn chocolate lắm, cảm ơn sir Hứa nhiều nhé!” Dịch Gia Di lập tức vui vẻ hớn hở, nhưng vừa nghĩ đến anh ta nói để trong tủ đông, lại lập tức hỏi với vả cảnh giác: “Sir Hứa, không phải tủ đông trong phòng giải phẫu đấy chứ?”

Nụ cười còn đang treo trên trên mặt Hứa Quân Hào đột nhiên cứng ngắc, anh ta quay đầu nhìn về phía Dịch Gia Di, yếu ớt đáp: “Tuần nào tủ đông của chúng tôi cũng dọn dẹp khử trùng mà, rất sạch đấy…”

“…” Dịch Gia Di.

Sir Hứa, có sạch cỡ nào thì đó cũng là tủ đông để chứa thi thể mà!

Phía trước, Phương Trấn Nhạc đang nói chuyện với cảnh ti Hoàng về việc thêm một thám tử nữa vào tổ B thì đột nhiên nhìn thấy Dịch Gia Di và Hứa Quân Hào nói chuyện có vẻ rất vui, đôi mày của anh nhíu xuống, không hề do dự mà ném cảnh ti Hoàng lại, dứt khoát để lại một câu: “Sir Hoàng, lát nữa tôi sẽ đến tìm ông sau.”

Mũi chân anh vừa xoay đã sải bước đuổi theo đôi nam nữ ở một hướng khác.

“…” Hoàng Trung Thành quay đầu nhìn về phía bóng lưng của Phương Trấn Nhạc, không nhịn được mà bĩu môi.

Cuối cùng, Dịch Gia Di vẫn nhận chocolate của sir Hứa.

Nhưng gánh vác áp lực tới từ tầm nhìn đầy mong đợi của Hứa Quân Hào, cô vẫn không thể ăn cái chocolate này ở trong phòng giải phẫu nổi.

Cất trong tủ đông chứa thi thể còn có thể nhịn được, nhưng ăn chocolate trong phòng giải phẫu thì cô thật sự không tài nào làm được.

Bàn về bạo gan, vẫn phải là sir Hứa.

Dịch Gia Di cầm quyển sổ ghi chép, giả bộ rất muốn nhìn thi thể và nghe sir Hứa giới thiệu về báo cáo khám nghiệm tử thi, nhưng linh hồn lại liếc mắt cái đã bị kéo vào trong dòng chảy hình ảnh đan xen lẫn nhau của mấy thi thể.

Bình Luận (0)
Comment