Chương 987: Hoàn thiện chân dung hung thủ 3
Hung thủ không tiện tới tiệm cơm ăn cơm, nếu đã không dám quá bại lộ trước mặt người khác vậy rất có khả năng sẽ tùy tiện mua một ít đồ ăn tiện lợi để ăn.
Tuy rằng bây giờ đã là tháng sáu, nhưng mỗi ngày chỉ ăn thức ăn nguội lạnh và uống nước lạnh quả thật rất khó chịu, mang theo một bình nước nóng đi, chí ít cũng có thể làm ấm bụng hơn trong mấy ngày, buổi tối cho dù ngủ ngoài trời thì uống ít nước nóng cũng sẽ thấy ấm áp hơn.
“Một chiếc bình giữ nhiệt kích cỡ thường sẽ không quá nhỏ, thường đều không thể hoàn toàn nhét vào trong túi quần được, nếu thuận tay cầm hoặc là nhét được vào trong túi chỉ lộ ra có một tí… nếu chúng ta có thể biết màu sắc và kiểu dáng của chiếc bình giữ nhiệt này, có lẽ cũng có thể có thêm một manh mối khi tìm kiếm hung thủ.” Dịch Gia Di vừa nghĩ vừa nói.
Trần Quang Diệu gật đầu, tròng mắt đảo tới đối diện với Phương Trấn Nhạc, hai người không hẹn mà cùng đeo găng tay cao su vào, bắt đầu kiểm tra tìm kiếm… hy vọng có thể tìm được một vài bức ảnh về chiếc bình giữ nhiệt, hoặc là mác hoặc bọc hàng lúc mua bình giữ nhiệt.
Dịch Gia Di đi ra khỏi nhà bếp, trong như quan sát xung quanh rồi đi vào căn phòng mà ông bà cụ và đứa bé sơ sinh ở ngày trước, cô cúi đầu nhìn chằm chằm vào xe đẩy em bé, xác nhận nó cùng tông màu với cái bình giữ nhiệt kia: Màu xanh trắng đan xen.
Bên cạnh xe đẩy em bé còn đặc biệt lắp một vòng tròn, có thể để bình giữ nhiệt vào đó mà không rơi.
Cô quay người đi đến cửa phòng, hỏi Trần Quang Diệu: “Anh Đại Quang Minh, anh xem, bên cạnh cái xe đẩy em bé này có một cái lỗ trông giống để đặt bình giữ nhiệt.”
Trần Quang Diệu lập tức bước vào phòng, ngồi xổm xuống kiểm tra cẩn thận, sau đó cũng tán đồng với suy nghĩ của Dịch Gia Di: Chỗ này chắc hẳn vốn để đựng bình nước.
Anh ta đứng dậy, lại nhìn xung quanh, vừa liếc mắt đã phát hiện bên cạnh giường của hai ông bà cụ có một thùng các tông hình chữ nhật, bên trong đựng rất nhiều đồ có thể tái sử dụng như túi nilon, túi giấy được người già thu thập lại.
Anh ta dựng thùng các tông hình chữ nhật lên, chỉ nhìn thấy bên trên có bức ảnh màu sau khi xe đẩy em bé được lắp ráp xong xuôi, đây chính là thùng các tông đựng xe đẩy em bé.
Trên bức ảnh, bên cạnh xe đẩy em bé có nhét thêm một chiếc bình giữ nhiệt, xanh trắng đan xen, bên cạnh ngay cả kích cỡ và dung lượng của bình giữ nhiệt cũng đều được ký hiệu lên.
Anh ta quay đầu nhìn Dịch Gia Di với vẻ khó tin, trong mắt tràn đầy vẻ vui sướng và tán đồng, không kịp khen Dịch Gia Di, anh ta cầm cái máy ảnh treo trước ngực lên, chụp lại bức ảnh của xe đẩy em bé.
“Rất có khả năng chính là nó.” Trần Quang Diệu gật đầu.
Dịch Gia Di vừa cười vừa quay về phòng bếp, vỗ vào người anh Nhạc còn đang tìm kiếm, cười bảo: “Có khả năng đã tìm được rồi.”
Nói xong, đột nhiên cô lại giống như vô tình phát hiện ra gì đó mà chỉ vào một chỗ nào đấy trên bàn phòng bếp, quay đầu lại gọi Trần Quang Diệu: “Anh Đại Quang Minh, anh xem, hình như chỗ này có dấu vết hình tròn.”
Trần Quang Diệu đi lại gần, phát hiện ra quả nhiên chỗ mà Dịch Gia Di chỉ có một vết dầu hình tròn.
Khi đầu bếp nấu ăn sẽ bắn dầu lung tung, tuy có dấu vết đã lau qua, nhưng vẫn có thể thấp thoáng nhìn thấy vết hình tròn, bên trong và bên ngoài hình tròn đều rất rõ ràng, bên ngoài hình tròn có rất nhiều vết dầu, bên trong lại vô cùng sạch sẽ.
Rõ ràng trước đó đã có một vật hình trụ tròn được đặt ở nơi này ngăn dầu bắn tới.
Trần Quang Diệu vội vàng lấy thước trong cái thùng nhỏ của mình ra, đo đường kính của hình tròn, rồi quay đầu nói với vẻ kinh ngạc: “Hoàn toàn trùng khớp với kích cỡ của đáy bình giữ nhiệt kèm chung với xe đẩy em bé.”
Anh ta lại nhìn xung quanh, sau đó cầm các loại hộp đựng gia vị lên quan sát, phát hiện quả nhiên bên dưới mấy hộp đựng gia vị này đều sạch sẽ. Nếu lấy hộp đựng gia vị đi cũng sẽ để lại dấu vết hình vuông bên trên bàn ăn giống như lúc lấy bình giữ nhiệt đi.
“Sau khi trở về tôi sẽ lập tức in ảnh, làm báo cáo.’ Trần Quang Diệu cất thước đi, quay đầu trịnh trọng nói với Dịch Gia Di.
Trước khi tới đây một chuyến, anh ta chỉ đi cùng Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di qua đây, giới thiệu một chút về hiện trường hung án, lại phối hợp dựng lại hiện trường gây án đơn giản mà thôi.