Chương 993: Toàn quân đột kích 2
Dưới sự dẫn đường của một nữ cảnh sát, Phương Trấn Nhạc và Dịch Gia Di đi vào phòng họp của tổ trọng án Bắc Tân Giới.
Vương Kiệt Vượng quay đầu nhìn thấy hai người lập tức vừa cười vừa đứng dậy chào hỏi, mời bọn họ ngồi ghế.
Thời gian cũng vừa vặn, mông vừa mới chạm xuống ghế thì cuộc họp đã bắt đầu rồi.
Trong văn phòng của hai bên Tân Giới và Cửu Long, các bên giới thiệu chỗ mình có những thám tử nào đang có mặt, sau đó Vương Kiệt Vượng thân là quản lý đội cố vấn, đi thẳng vào vấn đề thúc đẩy cuộc họp.
Mọi người lần lượt chia sẻ một vài tình hình mới từ hôm qua đến hôm nay, lần lượt phát biểu một cách rất ăn ý ngầm và lễ độ.
“Hôm qua sau khi tổ chuyên án thành lập là lần đầu tiên chỉnh hợp tình tiết vụ án và đăng báo trao đổi. Cân nhắc đến tình huống hung thủ sẽ trốn phía cảnh sát, cảnh sát chìm mà chúng ta có thể phái đi có hạn, mà khu vực hoạt động của hung thủ lại không hề giới hạn, cho nên liên quan đến chân dung mới nhất của hung thủ, vẫn đưa ra quyết sách dùng đôi mắt của thị dân để nhìn chằm chằm vào hung thủ.
Giữa [hung thủ biết chữ, biết đọc chữ phồn thể, đọc được thông tin trên báo và thay đổi ngoại hình] với [thị dân không hề đề phòng hung thủ; khiến hung thủ thực hiện vụ án tiếp theo mà không mang một chút gánh nặng tâm lý nào; cảnh lực không đủ, chưa thể kịp thời bắt được hung thủ] chúng tôi quyết định vẫn nên nghiêng về sự lựa chọn sau hơn, nhắc nhở thị dân về chân dung có khả năng là của hung thủ.
Sáng sớm báo chí đăng tin cho đến tận bây giờ đã nhận được tổng cộng hơn hai trăm cuộc gọi liên quan đến vụ án, trong đó sàng lọc ra hơn năm mươi cuộc gọi có khả năng thật sự có manh mối hiệu quả, bộ đội chi viện đã phái người đi theo dõi và kiểm chứng hơn năm mươi cuộc gọi báo án này. Trước buổi chiều sẽ có một phần thông tin kiểm chứng phản hồi về chỗ tôi, đến lúc đó tôi sẽ ngay lập tức chia sẻ với mọi người.”
Vương Kiệt Vượng cầm bản văn kiện đầu tiên trong tay, giải thích với mọi người.
Ở đây phải cảm ơn mạch suy nghĩ của giám sát Phương Trấn Nhạc và tổ trưởng Dịch Gia Di thuộc tổ trọng án B Tây Cửu Long, cũng chính là tổ sáu chuyên án đã cung cấp.” Hugo ngồi ở bên cạnh Vương Kiệt Vượng quay đầu nhìn anh ta, thấy anh ta hoàn toàn không có dự định nói thêm chút gì đó mới vội vàng vừa cười vừa bổ sung một câu.
“Đâu dám.” Phương Trấn Nhạc gật đầu mà không hề khách sáo.
“Đều là căn cứ vào những thứ mà mọi người vất vả điều tra ra chỉnh lý lại mà thôi, không tính là gì cả.” Dịch Gia Di cười, sắm vai nhân vật khiêm tốn kia.
Vương Kiệt Vượng ngẩng đầu nhìn Dịch Gia Di rồi lại nhìn Phương Trấn Nhạc, lập tức đưa ra một kết luận: Người chịu trách nhiệm EQ của tổ trọng án B Tây Cửu Long xem chừng cũng không giám sát Phương rồi.
“Tuy rất nhiều cuộc gọi báo án đều do tổ chi viện phụ trách kiểm chứng nhưng vì một cuộc gọi trong này có nội dung đặc biệt trung tâm cho nên tôi đã trực tiếp tiếp tay đảm nhận.
Khoảng một tiếng trước, một người phụ nữ trung niên sống ở Phấn Lĩnh báo án, nói là đợt trước nhà mình có mất một ít thức ăn, khi ấy vì không mất tiền nên bọn họ còn tưởng là mèo hoang, chó hoang gần đó trộm, nên cũng không báo án.
Khi ấy đại khái là bốn ngày sau khi vụ án diệt môn ở Thượng Thủy xuất hiện, cũng chính là giữa vụ thứ nhất và vụ thứ hai.
Chẳng qua khi ấy có một tình huống đặc thù, chính là trong nhà có thêm một con dao thái thức ăn cũ. Người phụ nữ cho rằng đây là đồ cũ mà người già trong nhà tìm được ở khu chợ đồ cũ nên thuận tay ném qua một bên, vừa không sử dụng cũng không quản đến. Hôm nay đọc được báo đột nhiên nghĩa đến con dao thái bị mất trong vụ án đầu tiên ở Thượng Thủy, lại nghĩ đến trước đó trên báo nhắc đến việc hung thủ giết người là để trộm thức ăn và tiền bạc… vì thế bà ta mới báo án.
Tôi đã đích thân dẫn sir Tiền của bộ phận giám định đến lấy con dao thái về, cũng đã chụp một vài bức ảnh ở căn nhà của bà ta và làm khảo sát hiện trường.”
Ảnh còn chưa lấy ra, Vương Kiệt Vượng đã dứt khoát tay không vẽ ra bản đồ bố cục căn nhà hiện trường.
Tuy rằng vẽ rất trừu tượng nhưng tổng thể thì vẫn có thể nhìn ra được, căn nhà vì được xây ở khu vực bên rìa thôn xóm hẻo lánh nên chiếm diện tích đất khá lớn, giữa nhà bếp cất thức ăn và phòng ngủ còn cách nhau một đoạn.