Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1058 - Chương 1058: Các Đàn Anh Nóng Lòng

Chương 1058: Các đàn anh nóng lòng
Chương 1058: Các đàn anh nóng lòng
Chương 1058: Các đàn anh nóng lòng




Những thứ mà đàn anh Đào đưa sang bỏ một bên, bởi vì có cháu của giáo sư Lỗ đưa đến rồi.

"Chị ơi, bà nội bảo em đưa cái này cho chị." Trương Thư Bình đưa cho Tạ Uyển Doanh một túi tài liệu có dán con dấu và nói: "Em cũng không biết trong đó có gì."

“Chị sẽ đem về nhà mở ra xem thử." Tạ Uyển Doanh nói.

Trương Thư Bình đợi một lúc, thấy cô cũng không có ý định xé ra xem ở nơi công cộng nên đành phải rời đi trước.

Buổi tối hai chị em không phải trực ca đêm, thời tiết nóng nực, Tạ Uyển Doanh bưng một tô mì lạnh ra ngoài ngồi ăn rồi mới trở về kí túc xá, vừa ăn vừa vội vàng mở túi tài liệu ra xem có gì bên trong.

Không lâu sau, có người gọi đến.

Là đàn anh Tào gọi tới. Tạ Uyển Doanh đột nhiên nhớ tới hộp sôcôla mà đàn anh Hoàng đã mang đến, lúc ấy cô vội vàng lấy đồ của giáo sư đem tới nên đã làm rơi hộp sôcôla ở trong khoa.

"Đàn anh Tào." Sau khi bắt máy, cô vội vàng nói lời xin lỗi trước: "Cám ơn anh đã gửi socola đến cho em, nhưng em để quên trong khoa rồi ngày mai sẽ đến lấy.”

Nghe thấy lời này của cô, Tào Dũng sửng người một lúc, sau đó nhẹ nhàng nói: "Không sao đâu."

"Đàn anh, có chuyện gì vậy?"

"Anh mau nói với cô ấy đi, hỏi cô ấy đi." Vu Học Hiền đứng bên cạnh anh liên tục thúc giục anh vài lần.

Tào Dũng có vẻ cau mày lại. Anh không muốn thực hiện cuộc gọi này một cách vội vàng, là Vu Học Hiền đã kéo anh ra ngoài và bảo anh gọi.

"Cô ấy có mối quan hệ rất thân thiết với anh, nếu anh hỏi cô ấy cô ấy sẽ không nói bất cứ điều gì cô ấy không muốn nói. Chúng ta không phải là hỏi toàn bộ, mà chúng ta chỉ muốn biết tình hình chung của một giáo sư." Vu Học Hiền phân tích điểm mấu chốt cho anh ấy,

"Chẳng lẽ anh không muốn biết tình hình về giáo sư sao?"

Hình như nghe thấy có giọng nói của đàn anh Vu ở bên kia điện thoại, Tạ Uyển Doanh như hiều được chuyện gì đó liền nói: "Đàn anh, em sẽ nói chuyện với anh sau."

Tiểu học muội không muốn nói, bởi vì phải tuân thủ nguyên tắc nghề nghiệp của bác sĩ, bệnh nhân không cho phép nói nên muốn giữ bí mật cho bệnh nhân. Tào Dũng thật ra cũng không muốn hỏi cô điều này, điều anh lo lắng hơn là: "Em ăn cơm chưa?"

Biết tính cách của cô, vừa gặp phải bệnh nhân sợ là sẽ không quan tâm đến những chuyện khác.

"Ăn rồi, tối nay tôi em đã ăn mì lạnh. Đàn anh ăn chưa?"

" Đàn anh Hoàng hẳn là đã nói với em rằng anh đã được người ta mời ăn cơm tối, cho nên sẽ ăn rất ngon miệng. Em lại chỉ ăn mì lạnh, không đủ dinh dưỡng đâu.”

Đàn anh Tào nói lải nhải cằn nhằn lo lắng giống như mẹ của cô vậy. Tạ Uyển Doanh không khỏi mỉm cười và nói: "Đàn anh, em đã thêm trứng rán và xúc xích nữa."

"Em từ từ ăn thôi, không việc gì phải vội."

Vu Học Hiền kéo cánh tay anh một cái, như đang chằm chằm nhìn vào anh: Chuyện quan trọng anh cũng chưa có hỏi, anh muốn cúp máy rồi sao?

Tào Dũng không hài lòng, cúp điện thoại trước mặt anh ta, nói: "Tôi nói rồi, anh có bản lĩnh thì đi mà hỏi giáo sư ấy. Đừng làm khó bất cứ ai khác."

“Tôi không hiểu, anh hỏi cô ấy một câu thôi thì có làm sao đâu cơ chứ. Nếu anh không muốn hỏi, sao anh lại đi ra ngoài và gọi cuộc điện thoại này với tôi." Vu Học Hiền hai tay chống lên hông, nghiêng đầu nhìn anh, giống như muốn biết đầu óc anh là đang nghĩ cái gì vậy: "Bốn năm trước khi anh và Đào Trí Kiệt cãi nhau, anh không nói gì, anh ấy cũng không nói, chúng tôi không biết khoảng thời gian đó rốt cuộc giáo sư Trương đã xảy ra chuyện gì.”

"Là anh đang nghi ngờ điều gì hay sao?" Tào Dũng nói giọng gắt lên.

"Tôi không nghi ngờ điều gì hết. Nhiều người nói rằng hai người đã cãi nhau rất nhiều. Cá nhân tôi cho rằng chuyện lần này của giáo sư Lỗ, tốt nhất nên nói ra, toàn bộ quá trình minh bạch, như vậy mọi người mới có thể hiểu rõ được. Đây là điều tốt cho anh và cô ấy, phải không? Đừng để đến lúc đó lại xảy ra chuyện như thế này nữa, giữa anh và cô ấy lại cãi nhau, mọi chuyện sẽ càng rắc rối hơn."

“Có vẻ như anh đã nghĩ nhiều rồi." Tào Dũng ngắt lời anh ta.





Bình Luận (0)
Comment