Chương 1068: Mua một ngôi nhà
Chương 1068: Mua một ngôi nhà
Sau khi tiếp đãi họ xong và ngồi xuống, Ngô Lệ Tuyền cúi chào Tào Dũng và những người khác: "Cảm ơn bác sĩ Tào và bác sĩ Đào. Sau này tôi nghe Doanh Doanh nói rằng có một số bác sĩ đã cứu mạng tôi vào thời điểm đó. Người ta nói rằng có một giáo sư tên Ngô. Tôi đã chuẩn bị trà và quà, có lẽ ngày mai tôi sẽ mang nó đến cho mọi người, không biết mấy người có thời gian rảnh vào lúc nào.”
"Không cần đâu. Cô hãy ở nhà nghỉ ngơi thêm đi." Các bác sĩ đã ngắt lời cô ấy trước.
Ân Phụng Xuân nheo mắt nhìn cô ấy: Nhìn đi, bây giờ không phải là một mình anh nhắc em nữa rồi.
Không dám tranh cãi với một nhóm bác sĩ, Ngô Lệ Tuyền ngồi xuống, nhớ ra điều gì đó liền kéo Tạ Uyển Doanh lên: "Đi, chúng ta đi vệ sinh."
Cô bạn nhỏ hình như có điều gì đó muốn nói, Tạ Uyển Doanh đứng dậy đi theo cô ấy. Hai người đi đến một góc không có người của quán cháo, Ngô Lệ Tuyền nhỏ giọng thì thầm: "Doanh doanh, tôi tìm thấy chỗ để thuê nhà rồi, tổng cộng đặt thuê ba phòng. Nhà tôi hai phòng, cậu một phòng.”
Tốc độ làm việc của bạn mình quả thật rất là nhanh chóng, Tạ Uyển Doanh rất ngạc nhiên: "Cái gì mà mình một căn? Tôi không ra ngoài làm việc, nên không có tiền để mua một căn nhà đâu.”
“Không sao, tôi sẽ trả tiền trước giúp cậu một ít, các khoản tiền khác cậu trả dần dần vào mỗi tháng là được, tôi cũng không có nhiều tiền đến như vậy. Cậu có thể trả cho tôi sau khi cậu ra ngoài làm việc mà, quan hệ giữa chúng ta mà tôi lại sợ cậu quỵt tiền sao?" Ngô Lệ Tuyền tươi cười nói với cô: " Nhà của Phương Trang khá là chật chội. Tôi sợ cậu sẽ gặp khó khăn trong việc mua nhà sau khi làm việc, hoặc không thể mua một chỗ cùng với tôi. Tôi và cậu tầng trên tầng dưới có thể chăm sóc lẫn nhau.
Không dễ để mua được một căn nhà ở khu vực nóng của thủ đô, cô bạn nhỏ không biết phải mất bao nhiêu mối liên hệ mới tìm được chủ đầu tư để đặt nhà. Hơn nữa, tương lai cô mua một căn nhà hy vọng sau này có thể để mẹ và ông ngoại ở cùng, có hai người thân quen chăm sóc nhau là điều tốt.
"Đến lúc đó tôi sẽ trả lại tiền cho cậu." Tạ Uyển Doanh gật đầu nói.
Ngô Lệ Tuyền lấy từ trong túi ra một tờ giấy: "Đây là sơ đồ của ngôi nhà, cậu có thể mang về xem. Xem xem gia đình cậu nhiều nhà mình cũng nhiều người, bạn mình nói sẽ giúp chúng ta đặt ba phòng ngủ và hai phòng khách, cần ngôi nhà hơn một trăm mét vuông.”
Gấp bản vẻ lại và cất vào trong túi, hai người trở về ăn cơm, kẻo những người khác đợi lâu.
Lúc quay lại, nhìn thấy trên bàn ăn dọn ra một nồi cháo và các món ăn phụ, Ngô Lệ Tuyền ngạc nhiên nói: "Sao lần này ông chủ lại dọn món lên nhanh như vậy."
Nhớ lại cuộc gọi của đàn anh Tào, Tạ Uyển Doanh nói với cô bạn nhỏ: "Đàn anh Tào và ông chủ cũng quen biết nhau, nên tôi đã gọi điện thoại trước để giải thích."
Người đàn ông theo đuổi Doanh Doanh là một người thích ăn uống, sau này cô bạn nhỏ sẽ là người có phước ăn uống trong tương lai. Ngô Lệ Tuyền hiểu ra và cười với Tào Dũng.
Tào Dũng đợi hai người bọn họ ngồi xuống và hỏi: "Hai người mua nhà à?"
Câu hỏi này này làm cho hai người bọn họ bất ngờ không kịp đề phòng, lưng của Tạ Uyển Doanh và Ngô lệ Tuyền không tự chủ được mà thẳng lên cứng lại.
"Em mua nhà à, mua ở đâu vậy?" Người đầu tiên ngẩng đầu lên, khẩn trương hỏi là Ân Phụng Xuân.
Bị anh ta hỏi, Ngô Lệ Tuyền tức giận trả lời: "Có thể mua ở đâu cơ chứ ?"
Tương lai của cô bạn nhỏ nhất định là một bác sĩ của Quốc Hiệp, cô nhất định sẽ mua nhà ở Phương Trang, nếu muốn ở cùng với bạn thân, cô chỉ có thể xem xét mua ở Phương Trang mà thôi.
Được rồi. Ân Phụng Xuân cầm đũa lên gắp một món dưa muối bỏ vào miệng, xem như nhịn trước. Đều là ở Phương Trang, vậy cũng được.
“Phương Trang rất lớn, mọi người mua ở đâu?” Hà Quang Hữu hỏi.
Đây cũng là lý do Tào Dũng lên tiếng hỏi. Tiểu học muội mua nhà tốt nhất không nên ở quá xa chỗ ở của anh.
"Đàn anh Tào, làm sao anh có thể biết được bọn em mua nhà?" Tạ Uyển Doanh hỏi. Rõ ràng vừa nãy tất cả mọi người đều ngồi đây, đàn anh Tào sẽ không lấy cớ đi nhà vệ sinh để nghe lén bọn họ nói chuyện được.
"Đàn anh Tào chắc là có quen biết chủ đầu tư của Phương Trang kia." Hà Quang Hữu giúp cô giải thích vấn đề khó hiểu.
"Không có." Tào Dũng thanh minh: "Là lúc cô ấy nằm viện tự mình lỡ miệng nói ra.”
Khi Ngô Lệ Tuyền nghe được lời này của anh cô ấy chợt nhớ tới chuyện này đã từng cùng ai nói qua, là nói với Hoàng Chí Lỗi.