Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1071 - Chương 1071: Oan Gia Ngõ Hẹp

Chương 1071: Oan gia ngõ hẹp
Chương 1071: Oan gia ngõ hẹp
Chương 1071: Oan gia ngõ hẹp




Không cho cô ấy học?

Chắc chắn không phải?

“Bệnh nhân này là ai?” Tạ Uyển Doanh phát hiện giọng nói của mình có chút lo lắng, thấp thỏm.

Hà Quang Hữu bước đến cửa phòng khám và hô to, "Hồ Chấn Phàm."

Gần như sau khi nghe đàn anh gọi, Tạ Uyển Doanh liền đứng dậy khỏi ghế. Cô nghe đàn chị kể rằng bạn trai của chị ấy sẽ đăng ký khám bệnh, mà đó lại là khoa phẫu thuật gan mật.

Người ta ước tính rằng xác suất để hai bệnh nhân trùng tên là rất nhỏ. Cô nhìn thấy đàn anh đang đứng ở cửa, trên mặt cười tươi như hoa.

Nhớ lại lúc trước kia khi hai người đi đón xe, thì thấy một anh cảnh sát nào đó kêu người đạp chân ga rồi ở trước mặt bọn họ đem người đưa đi. Kể từ lúc đó, trong lòng bọn họ đã ôm hận người đàn ông này.

"Anh ấy đang đi vệ sinh. Bác sĩ chờ một chút, tôi đi gọi cho anh ấy ngay lập tức." Một đồng nghiệp nam đi cùng Hồ Chấn Phàm nói với bác sĩ rồi chạy vào nhà vệ sinh tìm bệnh nhân.

Tạ Uyển Doanh đoán rằng: Anh Hồ chắc chắn không biết số của anh ấy trong ngày hôm nay là bao nhiêu, nếu không…

Năm đó, còn chưa có điện thoại thông minh, cũng không có ứng dụng đặt lịch hẹn ngoại trú và bác sĩ nào ở phòng khám ngoại trú chuyên khoa thì bệnh viện sẽ đánh dấu. Tuy nhiên, bệnh viện có quá nhiều người, sau khi tới đây, người bình thường cũng không để ý lắm, nguyên nhân chính là bọn họ không hiểu khác biệt giữa các chuyên gia, dù sao chuyên gia cũng giỏi hơn so với bác sĩ bình thường.

Vì vậy, Hồ Chấn Phàm đã tăng ca suốt đêm ở đơn vị, đến sáng thì anh ta bị ốm đột ngột, các đồng nghiệp và lãnh đạo không nghĩ nhiều đến việc cho anh ấy số của chuyên gia. Những người này biết rằng bác sĩ ở phòng cấp cứu rất bình thường, nên cho số chuyên khoa trong ngày sẽ tốt hơn. Lãnh đạo Sở thành phố dễ dàng gọi điện thoại đăng ký trước số chuyên gia sớm hơn Hiệp hội Quốc gia.

Hồ Chấn Phàm từ nhà vệ sinh đi ra, khom lưng hai tay ôm lấy phần bụng bên phải. Bệnh tật là điều đáng sợ nhất, bất cứ ai, bất kể tình trạng của họ như thế nào cũng đều sẽ bị đánh bại. Thường ngày anh ấy là một cách sát mạnh mẽ, nhưng lúc này lại bị đau đến nỗi không thể làm gì được, đành phải đến bệnh viên khám bệnh.

Đồng nghiệp của Hồ Chấn Phàm thấy thế liền bước đến giúp anh ấy, an ủi nói :"Anh Hồ, bác sĩ đã đến rồi, vừa gọi anh lúc nãy."

“Đi thôi…” Hồ Chấn Phàm đau đến mức dường như không còn sức lực nói chuyện, giọng nói của anh ấy nhợt nhạt và yếu ớt như một tờ giấy trắng.

Anh ấy bước vào phòng khám của bác sĩ.

“Anh ngồi ở đây.” Hà Quang Hữu nói.

Thật sự rất đau, đau đến nỗi không thể nghe thấy giọng nói của bác sĩ, Hồ Chấn Phàm ngồi xuống ghế dành cho bệnh nhân thở hổn hển, không ngẩng đầu lên, nên không nhìn thấy ai, cũng không biết tên của bác sĩ khám cho anh ấy. Anh ấy cũng hoàn toàn không biết Tạ Uyển Doanh, người đầu tiên phát hiện ra anh ấy bị sỏi mật, lúc này đang ở trong phòng.

Tạ Uyển Doanh đi theo đàn anh để khám bệnh cho bệnh nhân, nhìn nước da nhợt nhạt và hơi thở của người bệnh cũng như vùng bụng bị đau đang bị che lại, kết quả sơ bộ cho thấy anh Hồ khả năng là bị viêm túi mật cấp tính.

Đồng nghiệp đi cùng Hồ Chấn Phàm giúp anh ấy báo cáo tình trạng với bác sĩ : "Chào bác sĩ. Anh ấy đã bị đau gần một giờ rồi".

95% các trường hợp viêm túi mật cấp tính là có liên quan đến sỏi mật. Đau gần một giờ là còn đang nhẹ, có một số người bị đau suốt mấy ngày liền, cuối cùng chỉ có thể khẩn trương đưa lên bàn mổ để phẫu thuật, đương nhiên tình huống kia rất nghiêm trọng. Nói chung, tình trạng bệnh được kiểm soát tốt bằng cách uống thuốc đúng giờ, các trường hợp nhẹ có thể điều trị được mà không cần phải phẫu thuật. Nếu kết quả xét nghiệm nghiêm trọng hơn, các bác sĩ sẽ đề nghị cần phẫu thuật sớm, nhằm ngăn chặn bệnh tình ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Như bác sĩ đã nói trước đây, rằng một số lượng lớn sỏi mật rất khó làm tan và loại bỏ bằng cách dùng thuốc.

“Có thường xuyên đau nhiều như vậy không?” Đào Trí Kiệt hỏi.





Bình Luận (0)
Comment