Chương 1102: Nói đúng tâm tư của bác sĩ
Chương 1102: Nói đúng tâm tư của bác sĩ
Điều đáng sợ hơn ung thư gan là các triệu chứng của ung thư gan có thể xuất hiện ở giai đoạn giữa, nhưng để phát hiện ra các triệu chứng của bệnh ung thư tá tràng thì rất khó và khi phát hiện ra thì thường đã muộn, các triệu chứng của bệnh đã chuyển sang giai đoạn nặng. Giai đoạn cuối của ung thư gan rất dễ nhầm lẫn và khó phân biệt. Tá tràng và gan mật tụy về mặt giải phẫu thì nằm kề nhau, một khi có một cái xảy ra vấn đề thì cái còn lại cũng sẽ như vậy.
Về việc có sự khác biệt tinh tế ở các vùng đau khác nhau theo giải phẫu của các bộ phận, trên lý thuyết thì có vẻ như có thể xảy ra. Nhưng trên thực tế, các bác sĩ không thể phân biệt được cơn đau chỉ riêng vùng bụng của bệnh nhân.
Đau bụng là một triệu chứng lâm sàng rất dễ chẩn đoán nhầm và bỏ sót. Nếu bệnh nhân chỉ kêu đau bụng thì bác sĩ cũng rất đau đầu vì đau bụng đơn thuần. Đừng nhìn những sách y khoa liệt kê nhiều chứng đau bụng khác nhau tương ứng với các loại bệnh khác nhau thì có vẻ đúng. Nhưng khi thực hiện lâm sàng mới thấy không phải trường hợp nào cũng gặp phải căn bệnh khó chữa.
Vì vậy, những gì cô làm được, chưa chắc giáo sư đã làm được và cảm nhận được.
Chu Hội Thương nhìn biểu cảm của những người kia, cười thầm trong lòng : Nhìn đi, tôi đã nói rồi, có phải hay không hãy chờ hồ sơ bệnh án vào ngày mai hẵng nói. Mấy người không thể chắc chắn rằng cô ấy nói có đúng hay không.
“Em còn muốn nói gì nữa không? Nói hết đi.” Vu Học Hiền làm ra vẻ mặt tàn nhẫn, không sợ cô sẽ vạch trần mọi vấn đề.
Tạ Uyển Doanh tiếp tục nói : "Các bác sĩ đều biết rằng khả năng ung thư tá tràng nguyên phát là rất thấp. Vì vậy, em nghi ngờ rằng khả năng ung thư tá tràng di căn sang phổi là rất thấp, và ung thư phổi di căn sang tá tràng là rất cao. Lý do nghi ngờ khối u nguyên phát có thể ở phổi là ngoài những nguyên nhân trên có thể là do phổi của giáo sư Lỗ có vấn đề, điều này là do giáo sư Lỗ rất quan tâm đến 20 ca bệnh mà em đã chọn. 20 ca bệnh đó lại tình cờ liên quan đến phẫu thuật tim lồng ngực. Bác sĩ Phó có lẽ đã đoán được điều này nên hơi lo lắng. "
Những người khác nghe cô nói xong liền ngồi lại ngay ngắn để tìm Phó Hân Hằng.
Nghe nói gần đây người máy này đã đặc biệt chú ý đến giáo viên Lỗ, hóa ra lý do hoàn toàn không phải là vì giáo sư Lỗ là vợ của giáo sư Trương
Thấy mọi người đang để ý đến mình, Phó Hân Hằng không quan tâm lắm, anh ta quay sang một bên để lắng nghe Tạ Uyển Doanh nói và dường như đang suy nghĩ gì đó. Khi nghe cô nhắc đến anh ta, anh ta mới đột nhiên quay đầu lại.
Người khác nghĩ gì về anh ta, anh ta không bao giờ quan tâm, nhưng bây giờ anh ta rất muốn biết cô đã trở thành con giun đũa trong bụng anh ta từ bao giờ, anh ta đang lo lắng điều gì cô cũng biết?
Phó Hân Hằng nhìn cô với ánh mắt sắc bén, người khác đều nhìn thấy, hiếm thấy người máy này thay đổi biểu cảm rõ ràng như vậy.
Chu Hội Thương thấy biểu cảm anh ta như vậy liền biết Tạ Uyển Doanh đã nói đúng, anh ấy nhảy dựng lên nói với Phó Hân Hằng: "Anh đã biết rồi, tại sao anh không nói với mọi người?"
Tất cả bọn họ đều nghi ngờ rằng giáo sư Lỗ bị ung thư gan. Ít nhất là vào thời điểm này, trước khi Tạ Uyển Doanh nói ra, không ai ngờ rằng căn bệnh của giáo sư Lỗ lại liên quan đến chính bộ phận của bà ấy như Phó Hân Hằng. Là người đứng ngoài cuộc, hầu hết những người như Chu Hội Thương sẽ không chuẩn bị tâm lý cho khả năng lên bàn mổ để thực hiện ca phẫu thuật cho giáo sư Lỗ. Bây giờ nghe nói như vậy, tâm trạng của Chu Hội Thương chắc chắn sẽ bùng nổ.
“Anh đã nhìn ra từ khi nào?” Chu Hội Thương hỏi Phó Hân Hằng, sợ bị mắc bẫy của người này.
“Anh không phải là không tin những gì cô ấy nói sao?” Bị hỏi như vậy, giọng nói của Phó Hân Hằng không khỏi cao lên một chút, như thể anh ta sắp nổi giận.