Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1103 - Chương 1103: Mọi Người Nghe Xong Biết Phải Làm Sao

Chương 1103: Mọi người nghe xong biết phải làm sao
Chương 1103: Mọi người nghe xong biết phải làm sao
Chương 1103: Mọi người nghe xong biết phải làm sao




Chu Hội Thương và những người khác nhìn thấy sự bối rối hiện trên khuôn mặt của anh ta thì không khỏi ngạc nhiên: Cái gì? Chẳng lẽ anh ta không nhận ra mình đang lo lắng điều gì trước lời nói của Tạ Uyển Doanh?

Phó Hân Hằng quay người lại, cảm giác trong lòng có chút giống như tảng băng sụp đổ.

Phải biết rằng bệnh ung thư phổi của giáo sư Lỗ không có triệu chứng điển hình. Cảm giác của anh ta rất khó để phân biệt có phải là ảo ảnh hay không?

Khi Tạ Uyển Doanh nói điều này vào tối nay, anh ta nhớ lại rằng những hành vi kỳ lạ của giáo sư Lỗ ở đây trùng khớp với những sự thật mà cô đã chỉ ra. Chẳng hạn, khi họ bắt đầu vào phòng cấp cứu, giáo sư Lỗ đã chú ý đến bọn họ và dường như rất quan tâm đến Lý Hiểu Băng, nhưng ánh mắt của bà ấy lại khiến người ta cảm thấy có điều gì đó không ổn. Ngày hôm đó, khi phẫu thuật ca phẫu thuật gan mật gồm 20 giường, giáo sư Lỗ đã cố tình hỏi thăm bọn họ tình hình bên ngoài.

Nếu giáo sư Lỗ chỉ bị ung thư gan, tại sao bà ấy phải quan tâm đến tay nghề của bác sĩ phẫu thuật tim mạch lồng ngực?

Là một bác sĩ, anh ta có linh cảm, nhưng thiếu bằng chứng, luôn cảm thấy thiếu mảnh ghép quan trọng nhất. Khi Tạ Uyển Doanh nói về tá tràng, anh ta đột nhiên nói: Đúng vậy!

Nghĩ đến điều này, đôi mắt Phó Hân Hằng nheo lại.

Chu Hội Thương thấy anh ta không nói nữa, vẻ mặt nhừa không muốn giải thích, lại nhìn những người khác đều trầm mặc giống Phó Hân Hằng : Kì quái, chẳng lẽ những người này đều giống như Phó Hân Hằng? Tất cả đều biết rõ trong lòng, chỉ còn cách cửa một bước chân, nên mới đến tìm Tạ Uyển Doanh để tìm hiểu tình hình giống như Phó Hân Hằng.

Rốt cuộc, Tạ Uyển Doanh là người đã chứng kiến cuộc tấn công giáo sư Lỗ vào ngày hôm đó. Sau khi hồ sơ bệnh án được gửi đến vào vào ngày mai, người đầu tiên xem là bác sĩ khoa phẫu thuật gan mật. Cho nên, Đào Trí Kiệt và những người khác không cần vội vàng. Những thứ này không nằm ngoài gan và túi mật, và bọn họ cần phải biết liệu bệnh tình của giáo sư Lỗ có liên quan đến khoa của họ hay không. Tránh trường hợp đột ngột bị gọi tham gia, sợ lúc đó vội vàng hấp tấp không ứng phó kịp.

Bốn năm trước, giáo sư Trương bị bệnh như thế này. Mọi người đều nghĩ rằng đó chỉ là ung thư gan nguyên phát đơn thuần, nhưng sau đó phát hiện rằng nó có thể trở thành ung thư gan thứ phát. Tất cả các khoa trong bệnh viện đều trở nên hỗn loạn.

Tào Dũng đâu?

Chu Hội Thương chợt nhớ đến người bạn học cũ của mình. Tào Dũng thực sự đã vắng mặt buổi họp quan trọng như vậy? Chẳng lẽ anh không muốn tham gia náo nhiệt với những người này?

Tào Dũng này, không sợ bị đám người này ức hiếp sao?

Chu Hội Thương đỡ khung kính lên.

Nghĩ đến Tào Dùng, Tào Dũng liền đến.

Cộc cộc, tiếng gõ cửa vang lên

Đàm Khắc Lâm ngồi gần nhất liền thuận tay mở cửa

Hoàng Chí Lỗi, người đang đứng ở cửa lúc này, chào những người trong phòng rồi nói : "Bác sĩ Tào biết mọi người làm việc rất cực khổ, vì vậy anh ấy đã gọi bữa tối cho mọi người. Mọi người mau đến văn phòng ăn đi, kẻo để nguội thì thức ăn sẽ không ngon ”.

Tất cả mọi người đều nhìn Hoàng Chí Lỗi - người đang thay Tào Dũng nói chuyện, liền nghĩ : Dù anh ta có tấn công bất ngờ như thế nào đi chăng nữa, thì Tào Dũng cũng nên giống như kẻ đột nhiên đánh ba trong truyền thuyết. Không ăn đồng nghĩa với việc không tôn trọng đồng nghiệp. Tào Dũng không cấm họ nói chuyện, Nhưng chính xác vào lúc này lại mời bọn họ ăn tối. Đại khái là đoán rằng bọn họ sẽ xúc động..

Cuộc hội thảo y khoa như thế này, phải dừng có chừng mực, nếu không điều kiện hiện tại sẽ không thể giải quyết được một số vấn đề.

“Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm trước.” Cao Chiêu Thành giơ tay chào mọi người rồi đi ra ngoài trước

Tạ Uyển Doanh lẽ ra nên nói hết. Nói xong những gì bọn họ cần biết sẽ biết.





Bình Luận (0)
Comment