Chương 1104: Kém hơn nhiều so với dự kiến ban đầu
Chương 1104: Kém hơn nhiều so với dự kiến ban đầu
Thế là tất cả mọi người đi ra ngoài. Riêng Đào Trí Kiệt không đi, anh ta kêu mọi người đi ăn trước còn mình thì cần yên lặng một chút.
Nếu lần đầu tiên ung thư phổi di căn đến tá tràng, đó sẽ là một rắc rối lớn. Không chỉ liên quan đến mỗi tá tràng, bởi vì khối u tá tràng từ trước đến nay rất dễ xâm nhập vào tuyến tụy lân cận cùng gan và túi mật. Cho dù hiện tại chụp CT kiểm tra chưa thấy xâm phạm đến các cơ quan lân cận, nhưng vì lý do an toàn, cần phải cắt sạch tất cả những chỗ này.
Đối với loại ung thư này, các triệu chứng của khối u nguyên phát không rõ ràng, nhưng nơi nó di căn thì rất nghiêm trọng. Vì vậy, giáo sư Lỗ đã chọn phẫu thuật gan mật thay vì phẫu thuật tổng quát hay phẫu thuật tim lồng ngực. Tất nhiên, giáo sư Lỗ có thể không biết thứ tự của cuộc phẫu thuật này. Nhìn chung, các khối u trong người không thể được loại bỏ hoàn toàn trong một lần phẫu thuật. Nếu phát hiện ung thư phổi là khối u nguyên phát, còn khối u phổi phẫu thuật tương đối dễ dàng, có thể phải đến khoa ngoại tim mạch để xử lý vùng dưới phổi trước rồi mới phẫu thuật tá tràng. Nếu không, sợ bệnh nhân sẽ không chịu đựng nổi khi phải trải qua nhiều cuộc phẫu thuật như vậy.
Cụ thể là phải chờ hồ sơ bệnh án vào ngày mai, sau đó sẽ tiếp tục hoàn thành các kiểm tra liên quan và hoàn tất mọi công tác chuẩn bị trước phẫu thuật, rồi mới bàn bạc và quyết định điều trị như thế nào. Dù thế nào đi nữa thì ca mổ của giáo sư Lỗ chắc chắn là ca mổ lớn của khoa phẫu thuật gan và túi mật.
Thực tế, kết quả này còn tệ hơn nhiều so với những gì mọi người nghĩ rằng giáo sư là bị ung thư gan.
Bốn năm trước, Đào Trí Kiệt chỉ là một bác sĩ phụ trách giường bệnh chứ không phải bác sĩ phẫu thuật chính. Còn hiện tại, anh ta nó có thể là bác sĩ mổ chính của cuộc đại phẫu này. Viện trưởng và những người khác đều có thể đảm nhiệm trọng trách này, nhưng xem xét sự tình đã phát sinh vào bốn năm trước, đoán chừng…
Sau khi mọi người trong phòng rời đi, Đào Trí Kiệt nhìn vào hồ sơ bệnh án của giáo sư Trương đang đặt trên bàn.
Hà Quang Hữu và Tạ Uyển Doanh cùng một số người khác là những người cuối cùng rời đi. Khi đóng cửa phòng, họ nhìn thấy khuôn mặt thấp thỏm của Đào Trí Kiệt. Có thể thấy bác sĩ đôi khi cũng có rất nhiều gánh nặng.
Các bác sĩ cần phải có một tâm lý tốt, trau dồi chúng và vượt qua khó khăn giống như con đường đến Tây Thiên thỉnh kinh phải trải qua chín chín tám mốt kiếp nạn.
Các bác sĩ trẻ tuổi thì có các bác sĩ ở trên để đỡ áp lực phần nào. Ngưng đến một ngày nào đó họ cũng sẽ trở thành bác sĩ lớn tuổi, một mình đảm nhận mọi việc, lúc đó gặp phải trường hợp như vậy là điều khó tránh khỏi.
Tạ Uyển Doanh tay vào túi áo khoác trắng, lần đầu tiên cô cảm nhận được áp lực khủng khiếp như vậy.
Các giáo sư, các đàn anh, đàn chị, những áp lực mà mỗi người phải đối mặt giống như sóng biển mãnh liệt, bất cứ lúc nào cũng có thể đẩy ngã mọi người xuống đáy biển.
Một khi các tiền bối thất bại, họ sẽ làm gì?
Đi đến văn phòng làm việc, Hoàng Chí Lỗi – người đang dẫn đường, chỉ vào các món ăn trên bàn, nói: "Có cháo, có mì, mọi người có thể tuỳ ý lựa chọn nhé!”
Tào Dũng dường như đang tiếp đãi bọn họ một cách chân thành. Giống như một số người, chẳng hạn như Đàm Khắc Lâm và Phó Hân Hằng đang định rời đi mà chưa kịp ăn thì bỗng nhiên lại thấy món cháo cua quá ngon.
Tâm trạng không tốt liền tiêu thụ nhiều hơn.Cơm tối ăn không nhiều nên ai cũng thấy đói. Ngửi được mùi thơm ngon như vậy, bọn họ thực sự không thể kìm nén được nước miếng và dạ dày đang đói cồn cào.
“Ăn đi.” Cao Chiêu Thành cười cười nói với tất cả mọi người, nghĩ rằng đàn em Tào có thể được nhiều người yêu thích như vậy là đều có nguyên do. Đừng nhìn vào những lời lẽ đôi khi đanh thép của Tào Dũng trong các cuộc họp, thực ra bình thường anh luôn lịch sự và chu đáo với mọi người.
Hai thực tập sinh làm nhiệm vụ trực ban tối này là Cảnh Lăng Phi và Phạm Vân Vân đang ăn mì.
Mì sợi cũng ngon, bún riêu cua cũng ngon.
Nhìn thấy các giáo sư tới ăn, Cảnh Lăng Phi và Phạm Vân Vân đang ăn được một nửa liền bưng bát đi đến góc ngồi, nhường chỗ cho các giáo sư