Chương 1177: Lời từ đáy lòng của đàn anh
Chương 1177: Lời từ đáy lòng của đàn anh
"Nếu anh nói là muốn em, em sẽ đến khoa của bọn anh sao?"
Đàn anh Đào đẹp trai nói lời này làm cho tim người ta đập thình thịch. Tạ Uyển Doanh nghĩ, mình thật sự đỏ mặt.
Tai nghe tiếng cười của những người khác trên bàn ăn vang lên.
Tiền bối Hà cười không khép miệng lại được. Đối với cô thì có thể tranh thủ, dù sao cô cũng không giống Tống Học Lâm, lãnh đạo của bệnh viện tạm thời không có quyết định đối với bộ phận cuối cùng cô đến.
Khóe mắt Tống Học Lâm nhìn cô, cũng đang chờ cô trả lời câu hỏi này như thế nào.
Nếu đến lúc đó Tào Dũng và Đào Trí Kiệt đều nói giống nhau thì cô phải làm sao bây giờ?
Đoán chừng người khoa ngoại hai phải tức đến giơ chân, sớm biết có thể nói lời này thì đã tiên hạ thủ vi cường*.
*Binh pháp Tôn Tử có câu "Tiên hạ thủ vi cường, hậu thủ vi tai ương" có nghĩa là nếu có thể ra tay trước thì sẽ chiếm thế mạnh, nếu ra tay sau đối thủ thì sẽ gặp tai họa.
Lúc này Tạ Uyển Doanh không dám quay đầu nhìn ánh mắt đàn anh Đào, sẽ mềm lòng. Nếu không phải vì chuyện của ông ngoại cô, khi đàn anh Đào nói lời này cô sẽ cao hứng mà đáp ứng luôn. Bởi vì đại biểu cho công việc sau khi tốt nghiệp của cô sẽ không cần lo lắng nữa, có thể báo tin vui cho gia đình.
"Như thế nào, lo lắng lời anh nói sẽ không được tính sao? Bởi vì anh không phải là trưởng khoa." Tựa hồ nhìn ra khó xử trong lòng cô, Đào Trí Kiệt cười cười, không còn cứng rắn muốn cô trả lời, tìm cho cô một bậc thang.
Tạ Uyển Doanh cúi đầu.
Đào Trí Kiệt yêu cầu cô cầm đũa lên ăn một lần nữa, thuận tiện nói cho hai người mới đến khoa khác hai câu kinh nghiệm: "Bác sĩ Tống sắp đến khoa ngoại thần kinh, xác suất lớn là tiến vào tổ bác sĩ Tào.”
Thần sắc Tống Học Lâm từ trước đến nay thanh nhàn lại có chút khẩn trương. Sau khi đến Quốc Hiệp đã gặp Tào Dũng nhiều lần, sau khi tiếp xúc gần gũi, rõ ràng đã có nhận thức hoàn toàn mới về vị đại lão trong truyền thuyết này.
"Cậu ấy không giống tôi." Đào Trí Kiệt rất khẳng định đối với hai người mới đánh giá học đệ Tào của mình như vậy.
Đàn anh Đào là người nội tâm giống như bề ngoài, đối với người mới rất ôn hòa, không tính là nghiêm khắc. đàn anh Tào đối với người khác rất tốt, nhưng rất nghiêm khắc. Lúc trước Tạ Uyển Doanh chỉ thực tập cùng đàn anh Tào hai ngày, đã có thể cảm giác được sự nghiêm khắc mà đàn anh Tào che dấu. Nói thật, đàn anh Hoàng đi theo đàn anh Tào thường xuyên bị mắng là tiểu ngốc có thể kiên trì được cũng là điều không dễ dàng.
Nhớ rõ các học tỷ sau này đã nhắc tới với cô, lúc trước đàn anh Hoàng ở trong lớp bọn họ là đệ nhất, thành tích học tập đứng đầu, thành tích thực tập cũng là thứ nhất, thiên chi kiêu tử như vậy mà khi đến Quốc Hiệp lại thường xuyên bị gọi là tiểu ngốc.
Trong tổ của đàn anh Tào không chỉ có một bác sĩ như đàn anh Hoàng đi theo, nhưng mà, có thể khiến đàn anh Tào thưởng thức chỉ có một mình đàn anh Hoàng. Các bác sĩ khác muốn giành được sự ưu ái của phó trưởng nhóm cấp cao như anh cần phải làm việc rất chăm chỉ.
Nếu không có đàn anh Tào dẫn dắt, những người này muốn tiến lên một bước cao hơn trong sự nghiệp của bác sĩ chuyên khoa phẫu thuật thần kinh là rất khó.
"Cho nên nói, ở lại khoa của chúng tôi cùng với giáo sư Đào là tốt nhất." Hà Quang Hữu phàn nàn hai người mới bọn họ không có ánh mắt, chọn đúng giáo sư mới là vương đạo: "Giáo sư Đào có thể sắp xếp con đường tương lai của các em một cách ổn định.”
Lời này, Tạ Uyển Doanh đã nghe những bạn học trong lớp nghị luận qua. Có bạn học thích đàn anh Đào đều là vì điểm này. Đương nhiên, những người ngạo khí như lớp trưởng hay Lâm Hạo, từ đầu tới cuối đều cho rằng nên đem sự hứng thú của mình đối với khoa y nào đặt lên hàng đầu. Tiền đồ tất nhiên là quan trọng, nhưng cả đời làm chuyên ngành mình không thích liệu có được không?
Sinh viên y khoa chưa trải qua sự rèn luyện thực sự trong xã hội nên không hiểu điều này, nói chung sẽ ngây thơ nghĩ rằng người mới chỉ cần cố gắng là có thể bay lên cao.
Tạ Uyển Doanh là trọng sinh, xem như ít nhiều hiểu rõ về nghề này. Biết ngoại trừ việc muốn đi khoa mình thích, thì chọn giáo sư nào đối với cô mà nói cũng rất quan trọng.