Chương 1274: Bị giáo sư Lý lừa thê thảm
Chương 1274: Bị giáo sư Lý lừa thê thảm
Phía trước nhìn thấy một nhóm công nhân đang vây lại trước một tòa nhà chưa hoàn thành nào đó, ở đó chắc là chỗ có người bị thương.
Ở bên ngoài bất luận là ai bị thương, có thể thấy luôn có một nhóm người đứng xem xung quanh. Mọi người đều muốn giúp đỡ, ai cũng đều có lòng hiếu kỳ.
Âm thanh còi báo động của xe cấp cứu là người xem xung quanh giật mình, mọi người lần lượt nhường đường cho nhân viên y tế đi đến.
“Bác sĩ Lý, cần mang theo những gì xuống xe ạ?” Xe dừng lại, vì không rõ tình trạng người bị thương, y tá xuống xe hỏi trước Lý Thừa Nguyên.
“Có thể cần kim tiêm, cô mang thêm túi ô xy nữa là được.” Lý Thừa Nguyên nói, một thân áo blouse trắng tung bay nhảy xuống khỏi xe cấp cứu, bình thản ung dung giống như thần tiên đại nhân vậy.
Vết thương của bệnh nhân rất nhẹ sao? Nhìn dáng vẻ này của giáo sư Lý, hình như thật sự rất nhẹ, nhẹ tới nỗi chỉ cần thở một chút ô xy là đủ rồi. Có gì đó sai sai.
Tạ Uyển Doanh và Nhạc Văn Đông đi xuyên qua đám đông đang vây xem, trong khoảnh khắc nhìn thấy bệnh nhân, hai người họ gần như là trợn mắt há mồm. Bọn họ có được xem là đã bị giáo sư Lý lừa một phen rồi không?
Đây đâu phải là một bệnh nhân nhẹ, là một bệnh nhân rất nặng.
Một công nhân lớn tuổi ngồi xổm bên cạnh bệnh nhân có thể là một trong những quản lý của công trường, quay người thấy bác sĩ đến thì nói sơ qua vết thương của bệnh nhân: “Anh ấy chắc là từ giàn giáo ở độ cao 10m rơi xuống.”
Cao 10m? Nhân viên y tế ngẩng đầu, nhìn vị trí giàn giáo cao chót vót sừng sững trong bầu trời đêm. Cái này nhìn có vẻ âm u đáng sợ, có chút giống đoạn đầu đài. Độ cao 10m nghĩa là cao trên 3,4 tầng lầu. Một người rơi từ độ cao như vậy khó mà giữ được tính mạng.
Không ngoài dự đoán, cho dù là có đeo mũ bảo hộ màu xanh, nam thanh niên hai mươi mấy tuổi sau khi rơi xuống mặt đất mũ bảo hộ cũng nứt ra rồi, phần trán có vệt máu chảy. Khiến bác sĩ có một cảm nhận vô cùng nguy hiểm đó là chất lỏng chảy từ trong mũi bệnh nhân không phải là máu bình thường.
Chấn thương mũi bình thường mũi sẽ chảy máu, màu sắc chính của máu thường là màu đỏ tươi, không giống chất lỏng chảy ra từ bệnh nhân này bây giờ vì nó có màu đỏ nhạt. Đồng thời không giống với giọt máu chảy theo trong nước mũi bình thường, toàn bộ đều là chất lỏng màu đỏ nhạt. Máu màu đỏ nhạt vào lúc này có thể chỉ ra đây không phải triệu chứng nhẹ, ngược lại chứng minh trong cơ thể có một chất lỏng khác trộn lẫn với máu nên dẫn đến màu sắc thay đổi. Mũi thông với dạ dày thực quản, mũi thông với khí quản thông với phổi, như lần trước đã nói, phẫu thuật mũi có một điểm rất quan trọng là ở chỗ, nói nằm rất gần não.
Người khỏe mạnh, mũi và não gần nhau nhưng không thông nhau, được ngăn bởi xương đầu. Một khi thông nhau, nghĩa là những vách ngăn bằng xương đã bị vỡ rồi.
“Mũi chảy dịch não tủy.” Trong miệng Nhạc Văn Đồng thở ra hơi lạnh. Cậu ấy vừa thực tập ở khoa ngoại thần kinh, đối với triệu chứng của bệnh nhân này thể hiện tình trạng như thế nào cậu ấy rất rõ.
Biểu cảm của Tạ Uyển Doanh rất nghiêm túc, cao 10m rơi xuống, rơi thành như vậy có suy ra được. Bởi vì công trường ở đây chưa xây xong, trong quá trình rơi xuống rất khó có cành cây hay cái gì đó để kê đỡ bớt được, chỉ toàn là đất cát rắn chắc.
May mà người ở công trường có hiểu biết nhất định, không tùy tiện di chuyển bệnh nhân mà đợi bác sĩ đến xem. Gọi xe cấp cứu đến là cách đúng đắn. Chắc chắn người chỉ huy hiện trường cấp cứu lần này không giống như ở trường học trước đó, có cao nhân chỉ vẽ.
Lý Thừa Nguyên dẫn đầu đi đến chỗ bệnh nhân.
Tạ Uyển Doanh nhìn thấy trong miệng của lớp trưởng bên cạnh giống như lẩm bẩm với giáo sư Lý câu: “Quái dị.”
Lớp trưởng lạnh lùng cà khịa giáo sư Lý, có thể thấy giáo sư Lý đã lừa hai người họ thật thê thảm. Rõ ràng biết tình trạng bệnh nhân như thế nào mà không nói trước với bọn họ. Đặc biệt là lớp trưởng mới từ khoa ngoại thần kinh ra, bị kích thích rất lớn.