Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1289 - Chương 1289: Ngộp Thở

Chương 1289: Ngộp thở
Chương 1289: Ngộp thở
Chương 1289: Ngộp thở




Biểu hiện này của lớp trưởng có nghĩa là gì? Tạ Uyển Doanh chớp chớp mắt, có thể không thể không suy tư vấn đề này.

Thật ra, sau khi biết thân phận của lớp trưởng, cô đã nghĩ tới chuyện lớp trưởng hoàn toàn có thể trở về phát triển tại khoa phẫu thuật thần kinh của Tuyên Ngũ. Bởi vì có ưu thế của bác cả viện trưởng. Tuyên Ngũ cũng là bệnh viện nổi tiếng trong top ba. Tương lai lớp trưởng ở lại Tuyên Ngũ, có nhân mạch, nhất định sự nghiệp phát triển có thể thuận buồm xuôi gió. Nhưng bạn học Lý Khải An nói là lớp trưởng chỉ muốn đi theo đàn anh Tào, đàn anh Tào đã cứu mạng mẹ lớp trưởng.

Khoa phẫu thuật thần kinh của Tuyên Ngũ không thể cứu mạng mẹ lớp trưởng sao? Phẫu thuật thần kinh của Tuyên Ngũ không nổi tiếng như Quốc Hiệp, nhưng với tư cách là khoa ngoại của một bệnh viện top ba, kỹ thuật sẽ không quá kém. Chỉ có thể nói, đoán chừng là mẹ lớp trưởng bị bệnh rất khó trị, cho nên chỉ có thể tìm đàn anh Tào giải quyết.

"Các ngươi nói cái gì?" Tân Nghiên Quân nghe thấy hai người bọn họ nói chuyện, quay đầu hỏi hai thực tập sinh ngoại khoa.

Là một bác sĩ nội hô hấp, có thể có một số kiến thức về các bệnh ngoại tim ngực, nhưng các loại chấn thương ngoại thần kinh chắc chắn sẽ không biết. Trong ngành y, các khoa có thể tách biệt cũng có thể đan xen với nhau.

"Giáo sư Tân, thoát vị lỗ chẩm, tức là thoát vị amidan tiểu não. Tiểu não nằm cạnh trung khu sự sống của hành não, amidan tiểu não vừa vặn nằm ở dưới tiểu não. Bị áp lực bởi máu tụ ở hố sau, amidan tiểu não thoát ra khỏi lỗ chẩm, chèn hành não. Hành não ở nơi này nối liền với tủy sống." Tạ Uyển Doanh chỉ điểm giúp giáo sư Tân, người đang lo nghĩ quá mức dẫn đến việc đầu óc có chút mơ hồ.

Trải qua lời giải thích đơn giản thẳng thắn như vậy của sinh viên, Tân Nghiên Quân nhớ tới kiến thức y học liên quan, trong lúc nhất thời tâm tình của cô ấy càng thêm tồi tệ.

"Thật sự là thoát vị lỗ chẩm sao?" Giọng nói lo lắng của Tân Nghiên Quân vang lên.

Tạ Uyển Doanh cầm đèn pin chỉ cần chiếu vào vị trí xương chũm của chị Từ.

Trong thuật ngữ giải phẫu, xương chũm không phải nói đến bộ vị ngực của con người, tên đầy đủ của nó là xương thái dương nhũ đột, ở phía sau tai người, dùng tay sờ đều có thể sờ được hình tròn nhô ra. Tụ máu sau sọ có một đặc điểm là các vết bầm tím có thể xuất hiện ở xương chũm.

Tận mắt nhìn thấy khối vết bầm tím nơi sinh viên soi đèn, tương đương với thần chết đang cầm lưỡi hái đi tới, Tân Nghiên Quân thiếu chút nữa không thể thở được, giống như bị ngộp thở.

Trên thực tế người thật sự sắp ngộp thở có thể là chị Từ. Hành tủy liên quan đến hô hấp của cơ thể con người, ở đây bị áp lực nghiêm trọng, người bị thương sẽ sớm bị ngưng thở và sau đó tim ngừng đập.

Ngón tay Tạ Uyển Doanh liên tục chạm vào lỗ mũi chị Từ, cảm giác hô hấp của chị Từ.

Rất yếu, lại xuất hiện thở gấp.

Muốn khóc. Thực sự muốn khóc. Bởi vì tình huống này chắc chắn phải nhanh chóng phẫu thuật. Chậm hơn một chút, chị Từ sẽ mất mạng.

Tân Nghiên Quân run rẩy cầm lấy điện thoại di động, gọi về cho bệnh viện của mình.

"Xin chào." Người trong bệnh viện của mình khẳng định không biết chuyện xảy ra bên này, y tá nghe điện thoại hỏi là ai.

"Tìm khoa ngoại." Tân Nghiên Quân nói.

"Bác sĩ Tân phải không? Cô đi đón bệnh nhân không được, cần phải tìm bác sĩ phẫu thuật hỏi phải không? Cô chờ một chút." Y tá ở đối diện nghe ra giọng nói của cô ấy, chạy đến phòng khám ngoại khoa cấp cứu tìm bác sĩ phẫu thuật đến nhận điện thoại.

Không bao lâu sau, Lý Thừa Nguyên cầm lấy điện thoại của khoa cấp cứu: "Alo, bệnh nhân như thế nào, cậu nói đi.”

Khóe miệng Tân Nghiên Quân run run, không phát ra được thanh âm, nước mắt nếu đảo quanh hốc mắt, cái này bảo cô ấy mở miệng nói như thế nào. Nói rằng đồng nghiệp sắp chết ở đây sao.

"Cậu nói chuyện đi, sao lại không nói?" Lý Thừa Nguyên cảm giác được bầu không khí đối diện không đúng lắm, vội vàng nói: "Tân Nghiên Quân, cậu mở miệng, có cái gì thì nói cái đó.”





Bình Luận (0)
Comment