Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1290 - Chương 1290: Quá Muộn

Chương 1290: Quá muộn
Chương 1290: Quá muộn
Chương 1290: Quá muộn




Tạ Uyển Doanh nhìn sắc mặt trắng bệch của giáo sư Tân, biết tâm tình lúc này của giáo sư đoán chừng sẽ bị vỡ nát. Bởi vì trách nhiệm của giáo sư nặng hơn nhiều so với sinh viên cọn họ. Cẩn thận cầm lấy điện thoại di động trong tay giáo sư Tân, giúp giáo sư Tân báo cáo với giáo sư Lý: "Người bị thương nghi ngờ là thoát vị lớn ở xương gối, hơi thở gấp gáp, cần phẫu thuật thần kinh khẩn cấp. Hiện người này đang ở trước cổng khoa cấp cứu của Bệnh viện Tuyên Ngũ. Chúng ta cần một bác sĩ phẫu thuật thần kinh có thể phẫu thuật ngay lập tức cho người bị thương.”

"Trước cửa khoa cấp cứu của Tuyên Ngũ? Không phải em sẽ đón một bệnh nhân nội khoa sao? Làm sao lại thành một bệnh nhân bị chấn thương rồi? Tại sao người bị thương xuất hiện trước cổng bệnh viện của người ta lại là các em cứu?”

Giáo sư Lý là yêu nghiệt đủ bình tĩnh, nghe xong lời cô nói một chút cũng không loạn, đọc ra tất cả tin tức bổ sung, Tạ Uyển Doanh gật đầu.

"Nói một chút xem người bị thương là ai?" Lý Thừa Nguyên hỏi.

"Chị Từ ạ."

"Xe cứu thương bị tai nạn à!"

"Theo lời nói của tài xế Trương, lúc dừng xe bị người ta đâm từ phía sau ạ." Tạ Uyển Doanh nói.

Lý Thừa Nguyên nghe cô báo cáo, nghĩ thầm cô đúng là một đầu gỗ, những người khác đại khái đã bị dọa hoảng đến không nói nên lời. Cô lại không hề có cảm giác, một năm một mười báo cáo lại, không bị tiếng nói của anh ta uy hiếp đến, không nhanh không chậm dựa theo tiết tấu của mình đem sự tình nói hết.

Một đầu gỗ đôi khi thực sự rất tốt.

Tân Nghiên Quân và Nhạc Văn Đồng đang lắng nghe ở hiện trường cũng nghĩ giống vậy, một đầu gỗ thật tốt, hoàn toàn sẽ không bị ảnh hưởng.

Dùng mu bàn tay lau mặt, Tân Nghiên Quân lấy lại điện thoại di động của mình nói với đồng nghiệp: "Có thể liên lạc với bác sĩ Tào không? Có lẽ anh ấy quen biết người phẫu thuật thần kinh của Tuyên Ngũ.”

"Anh ấy đang ở trong phòng phẫu thuật. Chúng ta có thể nghĩ biện pháp liên lạc với anh ấy trước để xem xử lý vết thương của chị Từ tại chỗ như thế nào. Xe cứu thương của bệnh viện của chúng ta không thể lái xe ngay bây giờ, phải không? Vì vậy hãy để xe cứu thương của Tuyên Ngũ đưa mọi người trở lại bệnh viện của chúng ta để phẫu thuật.” Lý Thừa Nguyên nói.

Đồng nghiệp trong bệnh viện của họ phải làm phẫu thuật chắc chắn là đưa trở lại bệnh viện của họ để làm là tốt nhất. Huống hồ phẫu thuật thần kinh của Quốc Hiệp rất có thực lực trong nước.

Vù vù vù, trước cửa khoa cấp cứu vang lên tiếng bánh xe giường bệnh lăn bánh. Tài xế Trương chạy vào khoa cấp cứu của bệnh viện người ta gọi người, Tiêu Dương dẫn y tá đẩy xe cấp cứu ra hỗ trợ.

"Tình huống của người bị thương như thế nào?" Tiếu Dương chạy đến sau, hỏi người ở hiện trường.

"Cần liên hệ với khoa ngoại thần kinh." Tân Nghiên Quân nói, hỏi anh ta: "Xe cứu thương của bệnh viện các anh có ở đây không?"

"Không có ở đây, đã đi ra ngoài rồi. Không biết khi nào mới trở lại. Vì vậy, khi mọi người đưa bệnh nhân đến mới không thấy các bác sĩ cấp cứu của bệnh viện chúng tôi có mặt.” Tiêu Dương nói.

Xe cứu thương của Tuyên Ngũ không có ở đây, xe cứu thương của bệnh viện họ lại bị hỏng không thể lái. Chỉ có thể gọi 120 để điều xe đến.

“Không được, không kịp!” Tạ Uyển Doanh ngẩng đầu nói với giáo sư: "Chờ xe cứu thương đến rồi lại đưa chúng ta đến bệnh viện mất hơn một tiếng đồng hồ. Hơi thở và nhịp tim của chị ấy gần như không còn nữa, căn bản là không kịp.”

Tân Nghiên Quân biết học trò của mình nói rất đúng, thiếu chút nữa chân mềm nhũn, cố gắng phấn chấn lại, hỏi Tiêu Dương: "Là bác sĩ phẫu thuật thần kinh nào của bệnh viện các anh làm nhiệm vụ tối nay?”

Bây giờ, có lẽ chỉ có thể trông cậy vào đồng nghiệp cứu người.

"Tôi gọi điện thoại cho bọn họ, để cho bọn họ xuống xem tình huống gì." Tiêu Dương nói, bảo y tá đã gọi cho khoa phẫu thuật thần kinh của Tuyên Ngũ.

Y tá quay lại chạy đi.

"Chờ một chút, trước tiên lấy một chút mannitol." Tạ Uyển Doanh hô to.

Các bác sĩ và giáo sư có mặt nhớ tới việc quan trọng này. Y tá chạy vào lấy thuốc và thông báo cho các đồng nghiệp khác để giúp đỡ.

Tại hiện trường, người bị thương đã được tiêm mannitol để giảm áp lực nội sọ, sau đó di chuyển người bị thương lên giường và đẩy đến phòng cấp cứu.





Bình Luận (0)
Comment