Chương 1291: Thiên ý trêu người
Chương 1291: Thiên ý trêu người
Được theo dõi bằng điện tâm đồ, nhịp tim của người bị thương đã chậm lại đáng kể.
Tân Nghiên Quân vội vàng đến mức đi vòng vòng tại chỗ.
Đợi một hồi lâu, bác sĩ trực ban khoa phẫu thuật thần kinh của Tuyên Ngũ tối nay đến muộn.
Là một bác sĩ nội trú nam trẻ tuổi, họ Vương, nhìn tuổi tác, có thể cũng giống như Tống Học lâm vừa tốt nghiệp không lâu, mới vào làm việc lâm sàng.
"Trước tiên phải chụp CT a." Sau khi bác sĩ Vương có mặt, câu đầu tiên là chỉ trích đồng nghiệp vì đã không chuẩn bị xong tất cả trước khi gọi người. Ý là phẫu thuật thần kinh của họ rất bận rộn, không có thời gian rảnh rỗi để đi lung tung.
"Vừa mới chụp CT rồi." Tiêu Dương đáp, phát hiện người khoa phẫu thuật thần kinh trong bệnh viện của mình thật sự không nóng không vội, bởi vậy nhớ lại lời nói của tiền bối cùng khoa Ngụy Quốc Viễn. Ngụy Quốc Viễn thường nói, phẫu thuật thần kinh của bệnh viện họ là Thiết Quải Lý*.
Thiết Quải Lý, biệt danh này thoạt nghe là khen người ta rất lợi hại. Trên thực tế, Tiêu Dương có thể nghe ra Ngụy Quốc Viễn nói người ta là Thiết Quải Lý với giọng điệu âm dương quái khí.
"Đúng vậy, chụp CT xong mới gọi tôi xuống là đúng. Nếu không gọi tôi xuống cũng vô dụng.” Bác sĩ Vương nói.
Nghe xem giọng điệu của người đàn ông này là ý gì? Tân Nghiên Quân quả thực không thể tin được những lời mình vừa nghe thấy, quay đầu lại hai con mắt khóa chặt người này.
Tạ Uyển Doanh nhớ tới biểu tình quái dị của lớp trưởng, quay đầu nhìn lớp trưởng: Lớp trưởng, cậu biết chuyện gì xảy ra đúng không?
Nhạc Văn Đồng im lặng, không tiện mở miệng, gương mặt trầm mặc khác thường.
Biết chị Từ bị thương não ở cửa khoa cấp cứu Tuyên Ngũ, cảm giác đầu tiên của cậu là quá tệ. Ở cửa bệnh viện nào bị thương không tốt, vì sao lại ở cửa Tuyên Ngũ, vì sao vết thương chính là ở đầu mà không phải là chỗ khác.
Chỉ có thể nói giống như thiên ý trêu người.
Lớp trưởng cool ngầu từ trước đến nay không thích nói chuyện, nhưng đêm nay càng kỳ quái hơn, sắc mặt này là trong lúc vô tình đã thừa nhận sự thật gì đó.
Tạ Uyển Doanh đột nhiên nhớ tới lần đầu tiên mình đến khoa cấp cứu Tuyên Ngũ gặp bác sĩ Ngụy, lúc ấy bác sĩ Ngụy đang mắng người khoa phẫu thuật thần kinh làm mất thời gian của anh.
Xác định hình ảnh trong ký ức này không sai, trong lòng Tạ Uyển Doanh cảm thấy lạnh lẽo, giống như bị một cơn mưa xối xả trút xuống.
Người dân sợ bác sĩ nào nhất? Cho rằng là sợ kỹ thuật không tốt sao? Không, càng sợ bác sĩ buông tay không cứu.
Buông tay không cứu là gì? Là cố ý thấy chết mà không cứu sao? Khẳng định không phải, không có bác sĩ nào dám cố ý thấy chết mà không cứu, dám ở trên lâm sàng thấy chết không cứu là vi phạm pháp luật. Cứu là phải cứu, nhưng theo quy định của pháp luật, trước hết phải là bác sĩ này phải có năng lực cứu mới có thể cứu. Vì vậy, trên lâm sàng thường có thể nhìn thấy các bác sĩ nói rằng bệnh này có kỹ thuật y tế hạn chế, không thể cứu được, vì vậy không cứu.
Giống như bệnh nhân học sinh mà bọn họ gặp phải khi ra ngoài cấp cứu trước đó, người chết ở đó, bác sĩ không có phép thuật để chữa cho bệnh nhân sống lại. Mặc dù vậy, Tân Nghiên Quân vẫn dẫn bọn họ đến hiện trường, cũng phải nghĩ biện pháp tích cực ép tim cho học sinh nửa giờ xem có thể tranh thủ kỳ tích xuất hiện hay không, mãi đến khi toàn bộ quá trình cấp cứu hoàn thành mới có thể tuyên bố bệnh nhân tử vong.
Đây thực sự là một hạn chế của công nghệ y tế, tất nhiên là bác sĩ không sai. Khi bác sĩ đến đó mà bệnh nhân đều đã chết, dễ dàng nhất để đánh giá có phải là hạn chế của kỹ thuật y tế hay không. Khi gặp phải bệnh nhân nguy kịch, liệu có phải vấn đề là hạn chế kỹ thuật không hay lại biến thành sự kiện Rashomon*.
*Hiệu ứng Rashomon diễn tả một tình huống mà mỗi người đưa ra những nhận định rất khác nhau nhưng đều có thể đúng về cùng một sự việc (kiểu như người mù sờ voi vậy). Thường được dùng để nhấn mạnh sự không chắc chắn của nhân chứng.
Một số bác sĩ nghĩ rằng không thể cứu được. Một số bác sĩ lại tin rằng có thể tiếp tục cứu được.
Tại sao có sự khác biệt? Chỉ vì trình độ kỹ thuật khác nhau của mỗi bác sĩ dẫn đến sự khác biệt sao? E là lý do không đơn giản như vậy.