Thập Niên 90: Trở Thành Thiên Tài Ngoại Khoa (Bản Dịch)

Chương 1315 - Chương 1315: Lãnh Đạo Đến Rồi

Chương 1315: Lãnh đạo đến rồi
Chương 1315: Lãnh đạo đến rồi
Chương 1315: Lãnh đạo đến rồi




Mắt thấy mạng đồng nghiệp đã được cứu, tâm tình Tân Nghiên Quân rất tốt, cười lên tài tử Bắc Đô này khiêm tốn làm gì, rõ ràng làm siêu cấp tuyệt vời, làm được chuyện người ta không làm được. Những người trong bệnh viện nói rằng chàng trai trẻ này rất kiêu ngạo, nhưng bây giờ thấy thì có vẻ không phải vậy.

Không phải là mọi người nói sai. Khóe miệng Tống Học Lâm âm thầm giật giật, là cậu ta tuyệt đối không dám kiêu ngạo trước mặt bác sĩ Tạ, nếu không sẽ bị cô vả mặt.

Tạ Uyển Doanh không đưa tay giúp đỡ nữa, bởi vì lớp trưởng bên cạnh rất tích cực rõ ràng là muốn tranh thủ làm việc, vì vậy cô đã đứng nhìn và nhường cơ hội cho lớp trưởng.

Nhạc Văn Đồng giúp Tống Học Lâm làm cố định. Cậu biết rõ thực lực của người này nên cũng không ngoài ý muốn. Chỉ có thể nghĩ là mình cần tiếp tục cố gắng, nếu không rất khó ở lại bên cạnh đàn anh Tào.

Điều khiến mọi người không thể tưởng tượng được là khi y tá trưởng khoa ngoại thần kinh của Quốc Hiệp đang điều chỉnh vị trí của bình dẫn lưu thì có hai tay vươn tới nói với cô ấy: "Để tôi."

Người Tuyên Ngũ nghe thấy thanh âm này nhanh chóng quay đầu lại. Bác sĩ Vương hét lên: "Chủ nhiệm Đường!”

Chủ nhiệm khoa phẫu thuật thần kinh của bệnh viện bọn họ đến khi nào, sao không ai biết? Tiêu Dương quay đầu lại trừng mắt nhìn bác sĩ Vương: Lãnh đạo có tới sao? Tại sao nghe những gì cậu nói trước đây không phải là như vậy.

Trong cuộc điện thoại sau đó, chủ nhiệm Đường nói là đang trên đường, nhưng cậu ta không biết cụ thể khi nào sẽ đến. Chủ nhiệm Đường đến cũng không chào hỏi cậu ta, chính bản thân cậu ta cũng bị dọa đến sặc.

Nghe nói là chủ nhiệm của bệnh viện khác, y tá Lý của khoa phẫu thuật thần kinh Quốc Hiệp vội vàng nói: "Để chúng tôi tự làm. Chủ nhiệm." Chuyện cầm bình dẫn lưu sao có thể phiền lãnh đạo lớn tự mình động thủ được. Lãnh đạo lớn người ta cũng đã có tuổi, hình như là tầm năm mươi tuổi.

"Không có việc gì không có việc gì." Giọng nói của chủ nhiệm Đường hình như rất khách khí, trong tay cầm bình dẫn lưu, hai mắt nhìn chằm chằm mấy vị bác sĩ trẻ tuổi đang thao tác, trong mắt thâm trầm như lóe lên vài tia thâm ý.

Các bác sĩ trẻ đại diện cho sức sống mạnh mẽ của cộng đồng y tế. Có thể thấy được những chàng trai và cô gái trẻ trước mắt này là hạt giống tốt. Mất mặt hay không mất mặt, đến tuổi này của ông ta làm lãnh đạo sẽ không nghĩ nhiều. Khoa phẫu thuật thần kinh của Tuyên Ngũ vốn quá thiếu người, trong đầu ông ta đang suy nghĩ làm thế nào để đào người, đây mới là nhiệm vụ của ông ta khi làm chủ nhiệm khoa.

Cũng may, một trong những người đầu tiên ở đây là cháu ruột của viện trưởng. Mấy năm không gặp, Nhạc Văn Đồng thật sự giống như đã học được cái gì đó từ Quốc Hiệp.

Tân Nghiên Quân liếc người này, trong lòng dường như đoán được suy nghĩ của người này, vội vàng hỏi y tá trưởng Lý: "Bệnh viện chúng ta có xe cứu thương nào khác đến không?”

Sau khi tình trạng thương tích của đồng nghiệp ổn định, chắc chắn bước tiếp theo sẽ được đưa trở lại bệnh viện của mình ngay lập tức. Trông cậy vào xe của 120 hoặc các bệnh viện khác, thực sự không bằng dựa vào bệnh viện và đồng nghiệp của chính mình. Đây là trải nghiệm đau lòng của Tân Nghiên Quân vào đêm nay..

"Có." Y tá trưởng Lý nói, không để cho cô ấy và những người khác thất vọng: "Sau khi biết được tin tức, viện trưởng đã cho người kiểm tra xe cứu thương dự phòng ngay lập tức. Chúng tôi đến trước, họ đến sau.”

Vừa dứt lời liền nghe thấy tiếng xe cấp cứu ở cửa khoa cấp cứu của Tuyên Ngũ, là xe cứu thương mới tới.

"Xe cứu thương của Quốc Hiệp tới rồi." Y tá bên ngoài đi vào nói.

Nghe xe cứu thương của bệnh viện mình đến, không nói hai lời, một đám người Quốc Hiệp vội vội vàng vàng di dời người bị thương. Ở lại chỗ này một khắc nữa sợ là sẽ nhớ lại cơn ác mộng lúc trước.

"Cẩn thận một chút." Chủ nhiệm Đường tiếp tục giúp bọn họ cầm bình dẫn lưu.

Y tá trưởng Lý truyền tới cho các bác sĩ một ánh mắt: Không thể để cho người này một đường cầm chai dẫn lưu đến bệnh viện của họ được.





Bình Luận (0)
Comment