Chương 1321: Xử phạt
Chương 1321: Xử phạt
Giáo sư Tân cần nghỉ ngơi. Sau ca đêm nhận được thông báo nghỉ ngơi, ngày mốt lại làm ca ngày.
Biết được tối hôm qua, sau khi làm xong ca phẫu thuật trước đó, nhóm người đàn anh Tào đã đến hỗ trợ ca phẫu thuật của chị Từ, thực hiện liên tiếp hai ca phẫu thuật cấp cứu rất mệt mỏi. Tạ Uyển Doanh ủy thác cô bạn nhỏ mua cháo tới, tự mình đưa đến khoa phẫu thuật thần kinh.
Đi tới lầu chín, phía trước thấy một người đứng bồi hồi ở giữa hai khoa, bóng lưng có chút quen mắt. Chỉ thấy người nọ cuối cùng xoay người nhìn thấy cô, giống như là có ẩn ý khó tả.
Đó là Thẩm Hi Phi. Trường y đã đưa ra quyết định ở lại trường một năm để xem xét do những gì đã xảy ra với cô ta vào đêm hôm trước. Hình phạt này là rất khủng kiếp đối với sinh viên. Chương Tiểu Huệ và Hoàng Bội Bội đã đề nghị cô ta vội vàng đi xin lỗi tất cả các giáo se trong đêm đó, tranh thủ nhận được sự tha thứ. Xin lỗi ai trước, khẳng định phải xin lỗi đại lão trước. Các đại lão có mặt ngày hôm đó là Tào Dũng và Đào Trí Kiệt. Vì vậy, mới sáng sớm cô ta đã leo lên tầng chín của bệnh viện.
Chưa gặp được đại lão đã gặp Tạ Uyển Doanh trước. Thẩm Hi Phi cắn răng, đi tới trước mặt cô: "Chuyện tối hôm đó tôi muốn giải thích với cô, chủ yếu là trước đây tôi từng gặp chuyện tương tự nên có bóng ma tâm lý.”
"Không sao." Tạ Uyển Doanh nói. Các đàn anh và giáo sư rất tức giận, không đơn thuần là bởi vì đối phương bỏ mặc Tạ Uyển Doanh, mà là cảm thấy bác sĩ mà làm loại chuyện này là không có thể diện. Bạn muốn chạy có thể, hãy chạy đàng hoàng. Làm thế nào để chạy đàng hoàng, hãy thông minh. Lúc trước Tạ Uyển Doanh cô cũng từng chạy qua, đánh không lại cũng phải chạy. Luật pháp trao cho người khác quyền tự bảo vệ mình.
Thẩm Hi Phi ngây ngốc, vốn tưởng rằng mình thông minh nhất, kết quả mình là người ngốc nhất.
Muốn vội vàng đưa bữa sáng cho người ta, Tạ Uyển Doanh lướt qua bên cạnh cô ta đi đến khoa phẫu thuật thần kinh.
Thấy vậy, Thẩm Hi Phi đến khoa phẫu thuật gan mật trước, nghe nói Đào Trí Kiệt đã đến làm việc. Không có gì bất ngờ, cô ta đã bị ăn canh bế môn*. Đào Trí Kiệt không gặp cô ta.
*Ý chỉ đóng cửa không tiếp.
Hà Quang Hữu truyền đạt lại lời của Đào Trí Kiệt: "Giáo sư Đào nói, không cần thiết phải xin lỗi anh ấy. Cô quay về đi.”
Xin lỗi Đào Trí Kiệt làm cái gì? Chuyện ngày đó cũng không liên quan gì đến Đào Trí Kiệt. Lúc xảy ra sự việc Đào Trí Kiệt ngay cả người đứng xem cũng không phải, anh ta không có ở đó. Về phần vỗ mông ngựa anh ta càng không cần thiết, người này dù sao cũng sẽ không ở lại phẫu thuật gan mật của anh ta. Không nói người này phẩm đức như thế nào, giống như Tạ Uyển Doanh nói, người này ngu xuẩn muốn chết mới là chuyện trí mạng.
Bác sĩ là một nghề rất cần IQ cao, EQ cao, không được phép phạm tội ngu ngốc.
Từ một khía cạnh nào đó của sự việc này có thể thấy được, đầu gỗ của Tạ Uyển Doanh không gọi là ngu ngốc mà là cực kỳ thông minh. Giáo sư đàn anh đối với cô "mắng", trên thực tế là yêu thương sự thông minh của cô.
Chút chuyện nhỏ này cũng không lĩnh ngộ được, chạy tới đây xin lỗi? Xem ra, hai người kia bày mưu tính kế cũng ngu xuẩn giống vậy.
Khi rẽ vào khoa phẫu thuật thần kinh, Thẩm Hi Phi không còn tự tin nữa. Trong lòng thấp thỏm đi tới trạm y tá khoa phẫu thuật thần kinh, nói muốn tìm Tào Dũng.
"Tối hôm qua bác sĩ Tào làm phẫu thuật suốt đêm rất mệt mỏi, hôm nay nghỉ ngơi không đi làm." Y tá nói.
"Tôi muốn xin lỗi bác sĩ Tào..."
Y tá nghe thấy cô ta nói vậy như thể nhớ một cái gì đó, nói: "A, là cô à. Bác sĩ Tào không đề cập đến chuyện của cô, nhưng trong cuộc họp giữa giám đốc và y tá trưởng của chúng tôi đã nói về cô, nói rằng hành vi của cô đã gióng lên hồi chuông cảnh báo cho tất cả nhân viên y tế.”
Được lãnh đạo người ta coi là nhân viên điển hình của phòng giáo dục về chuyện xấu. Thẩm Hi Phi sắp sụp đổ ngay tại chỗ. Đả kích này thật kinh thiên động địa, cô ta chưa từng nghĩ tới thanh danh của mình sẽ vang dội theo cách này.
Đối phương bỏ đi, đại khái là thấy biểu tình này của cô ta cảm thấy rất buồn cười, chỉ có thể tránh đi chỗ khác cười.
Nghĩ cũng biết, kết quả như vậy Tào Dũng làm sao có thể gặp cô ta.